Chú rể thiếu niên há miệng không nói gì, tức giận đến quay đầu bỏ đi.
Phạm Tiểu Ngư đang chuẩn bị lấy ánh mắt xem thường mà đưa tiễn, chúrể thiếu niên đột nhiên xoay người lại, khóe miệng nhếch lên, khuôn mặtlại cứng ngắc vô cùng, cứ như có cánh tay vô hình nào đó đang tự ý kéovẹo cơ mặt của hắn, gắng gượng cố nặn ra một vẻ mặt có tên gọi là “tươicười”.
“Tiểu muội muội, muội nhìn xem, có biết đây là cái gì không?” Chú rểthiếu niên lục lọi ngực rồi lại lục lọi tay áo, cuối cùng từ bên hônglôi ra một miếng bạch ngọc trong suốt xinh đẹp, đung đưa trước mặt PhạmTiểu Ngư, tự cho rằng đã dùng giọng điệu hết sức thân thiện.
Nhìn miếng ngọc bội có sợi dây tua màu đỏ cờ rủ xuống, Tiểu Ngư đột nhiên cảm thấy cảnh này quen quen.
Được rồi, đám có tiền bọn các người đều thích động chuyện gì cũng đem tiền đem ngọc đến câu dẫn người nghèo như nàng đây, vậy thì nhận miếngngọc bội này coi như đền bù cho việc người này xông loạn nhà riêng đi!
Tiểu Ngư trừng mắt nhìn, giấu đi chút giảo hoạt sâu trong mắt, nhìnthẳng miếng ngọc bội, thuận theo tự nhiên nhận lấy vai đồ ngốc, ngoanngoãn trả lời: “Cục đá màu trắng.”
Ack… chú rể thiếu niên vẻ mặt nhất thời càng thêm cứng ngắc.
Tiểu Ngư trong lòng cười thầm, tiếp theo lại bổ sung một câu: “Cục đá rất đẹp.”
“Đúng, là một cục đá rất đẹp.” Chú rể thiếu niên hiển nhiên là chịu đựng tức giận, dụ dỗ tiếp: “Muội có thích không?”
Tiểu Ngư nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Thích, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576129/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.