“Đa tạ đại thúc đã khen, tuy nhiên không phải ta tự khen nhà mìnhđâu, đại thúc ngài có thể nhìn kỹ, thú rừng của nhà chúng ta những thúcthúc bá bá khác đều không dễ dàng săn được, hơn nữa cả người còn nguyênvẹn không hao tổn gì không giống những hàng khác đều lỗ chỗ vết thủng,nếu lột lấy da sẽ tốt hơn nhiều.
Nghe đối phương nói mình khôn khéo, Phạm Tiểu Ngư mỉm cười, tiếp tụctìm cách đẩy mạnh tiêu thụ. Khen cũng vô dụng thôi, ngươi chỉ cần tỏ rahào phóng nói, toàn bộ mua hết, vậy mới được.
“Không sai, về điểm này thú rừng của nhà ngươi quả thật có khác.”Quản gia kia hào phóng giơ tay, “được rồi, ngươi nói giá đi, nếu thíchhợp ta sẽ mua hết, hơn nữa không chỉ hôm nay, ngay cả ngày mai ta cũnglấy.”
Vừa nghe có ngươi nói mua toàn bộ, Phạm Thông kích động đứng dậy, lại bị Phạm Tiểu Ngư giành nói trước:
“Đại thúc nếu nói vậy, còn muốn mua hàng của chúng ta ngày mai, chúng ta cũng sẽ không bán đắt cho ngài, như vậy đi, hai lửng một sói, bốnthỏ rừng hai gà rừng, tổng cộng tính cho ngài ba trăm năm mươi văn đi.”
Nếu theo giá Phạm Tiểu Ngư đã dự tính từ đầu, chỗ thú rừng này ítnhất cũng phải ngoài bốn trăm văn, nhưng Phạm Tiểu Ngư lại giảm đi mấychục văn, quản gia kia tuy không để ý đến chỗ nhỏ đó, cũng vui mừng vìnàng thoải mái như vậy, lập tức tiếp lời:
“Tốt, khó khi nào gặp được tiểu cô nương còn nhỏ mà lanh lợi nhưngươi. Vậy là quyết định xong, các người cùng ta trở về, cũng tiện đểlần sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576116/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.