Bóng đêm dày đặc, những ánh đèn thắp trong trấn cũng tắt dần.
Xách túi bánh bao tiện tay quơ được một bên, Phạm Thông giơ cây đuốccùng Tiểu Ngư ra khỏi tửu lâu, nghĩ đến trước đó còn đang phát sầu vìhai xâu tiền nợ nần, sau một hồi con gái đã đem sự tình giải quyết hết,trong lòng không khỏi cảm khái vạn phần, từ ái nổi lên đang muốn giơ tay vuốt ve đầu cô con gái thông minh nhạy bén này của mình một chút, nhưng nghĩ đến Tiểu Ngư vẫn không thích hắn, lại rụt tay trở về.
“Cha?” Tiểu Ngư bỗng nhiên gọi.
“A, con gái bảo bối, có chuyện gì?” Phạm Thông trưng ra khuôn mặt tươi cười.
“Con thấy mệt, cha cõng con trở về.” Tiểu Ngư dụi dụi mắt, bá đạo ralệnh, động tác của Phạm Thông vừa nãy, rất nhỏ thôi nhưng đều khôngthoát khỏi mắt nàng, trong lòng bỗng nhiên có chút mềm mại cùng khôngđành lòng.
Tuy nói rằng nàng đối với người cha này thập phần không hài lòng, bất quá Phạm Thông quả thật cũng thật tâm yêu thương hai chị em, cũng không phải cố ý muốn hai chị em phải chịu sống những ngày khổ sở, tựa nhưmình trong mấy ngày tỉnh lại, hắn liền lo lắng không dám rời đi, dù thếnào cũng phải tự mình ở bên chăm sóc mới yên tâm, chẳng qua tính hắnthật sự quá lương thiện, lương thiện đến mức khiến người ta tức điên.Bất quá hiện tại nàng đói bụng suốt cả một ngày, thật vất vả chỉ có mộtcái bánh bao ăn thôi mà phải chạy cả mười dặm sơn đạo, còn phải kiệt lực đấu với lão cáo già kia, dù có được ăn no
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576113/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.