“Vậy là đây là nhà anh họ cậu?”
Hai con người ngước nhìn ngôi nhà ba tầng sừng sững. Chiếc cổng mạ vàng, bên trong sân lát gạch cẩm thạch màu trắng, hai bên lối vào nhà là chậu hoa lan hồ điệp nữ hoàng Nhật Bản.
Tử Vân Tử vỗ vai Dương La Kỳ: “Chồng cậu tương lai sẽ thừa kế tập đoàn Sở thị, nhà này có là gì?”
Năm cuối cấp Sở Chính Thành đột ngột về nước học tập cũng là vì ba anh muốn con trai hướng nghiệp công ty. Đợi anh học xong cấp ba ông sẽ hướng cho con trai vào trường đại học kinh tế do Sở thị sáng lập.
“Ai nói tớ sẽ lấy anh cậu? Tớ đi học đây!”
Dương La Kỳ lạch cạnh đạp xe đi, tính ra chỗ học thêm cách chỗ này có vài nhà.
Tử Vân Tử mới không tin Dương La Kỳ không thích Sở Chính Thành, có khi sau này cô được gọi một tiếng chị dâu cũng nên.
“Nhóc Tử sao lại đến đây?”
Sở Chính Thành vừa mua đồ về, mở cửa đi vào. Đã vậy còn phát hiện Tử Vân Tử đứng trước cổng cười ngốc cái gì đó.
Tử Vân Tử dắt xe vào nhà, lấy ba lô ở giỏ xe.
“Anh còn hỏi? Em đến để học, hai bác không nói cho anh à?”
Sở Chính Thành dừng bước, từ khi nào nhà anh trở thành lớp học rồi?
“Nói gì hả? Cái con bé này…”
Vừa hay Lâm Ngọc mẹ Sở Chính Thành ra ngoài đón Tử Vân Tử, cô gái nhỏ ngoan ngoãn chào một tiếng.
“Chính Thành con vào dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nhat-tam-diem/2881855/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.