“Bộ này thì sao?”
Tử Vân Tử bước ra ngoài với chiếc áo sweater phủ bên ngoài chiếc váy len chỉ để lộ cổ chân trắng ngần.
Trương Thời Khuynh lười nhác tựa vào tường. Tuỳ tiện như vậy xem ra đã đợi lâu rồi.
Thấy anh cau mày là cô hiểu bộ này cũng không được.
Tìm một bộ anh ưng ý, Tử Vân Tử không biết đã thay bao nhiêu lần.
Tối ngày giáng sinh, cô đã lựa ra những bộ đẹp nhất để đi chơi với Trương Thời Khuynh. Thế mà anh chẳng vừa mắt lấy một bộ, đúng là khó tính.
“Không thể mặc quần?”
Thời tiết có mấy độ, quần áo cứ liên quan đến váy, Tử Vân Tử lại chọn mặc. Làm sao cô có thể vì thời trang mà không màng đến thời tiết?
Tử Vân Tử cảm thấy rất bộ này rất ổn, tại sao anh lại không nhìn ra?
Cô cứng đầu từ chối: “Em thấy mặc váy cũng rất đẹp?”
Trương Thời Khuynh cứng rắn thuyết phục cô, giọng anh vô cùng nghiêm khắc: “Em không lạnh à?”
Tử Vân Tử nhất quyết bảo vệ quan điểm đến cùng:”Em không lạnh”
“Nhưng tôi lạnh”
“Anh…”
Hiện tại mang cơn đói cồn cào trong người, cô mới không muốn đôi co với Trương Thời Khuynh, đổi thành quần ống suông, khoác thêm chiếc áo dạ dài qua đầu gối.
Trương Thời Khuynh vừa ý, cùng cô ra khỏi nhà.
Tử Vân Tử mải xem điện thoại, Trương Thời Khuynh đột ngột dừng bước, chán cô cụng phải tấm lưng anh.
“Sao anh lại dừng lại đột ngột vậy?”
Trương Thời Khuynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nhat-tam-diem/2881803/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.