Đêm, 11 giờ.
Tử Vân Tử mở cửa phòng, rón rén từng bước chân, cẩn thận không phát ra một thứ âm thanh nào.
Cô nhìn qua phòng Trương Thời Khuynh cách một cánh cửa đã đóng, an tâm đến phòng bếp pha một ít cacao mới mua ban chiều.
Thời tiết 7 độ C, trong nhà ấm áp nhờ máy sưởi Tử Vân Tử mặc chiếc áo len rộng thùng thình chạm đầu gối, đôi chân trắng để lộ với đôi tất dài đến cổ chân
Cô không mang dép trong nhà vì sợ phát ra tiếng động. Muỗng con xoay đều theo hình tròn, cô hớp một ngụm, mở điện thoại gọi điện.
Đầu bên kia ấn nghe đã là cuộc thứ 3 của Tử Vân Tử.
Việt Nam 3 giờ sáng, đầu bên kia nghe giọng đã rất buồn ngủ, lâu lâu ngáp một lần.
“Nhóc Tử, đêm nay huỷ kèo đi?”
Người rủ cô thức thâu đêm, dậy vào giờ này lại nói huỷ kèo?
Sở Chính Thành bên này để nghiêng điện thoại trên vai, hai tay bận bịu kéo chăn cho hai mẹ con Dương La Kỳ.
“Chị dâu em vừa ngủ rồi, anh mày không muốn đánh thức cô ấy”
Cô rời giường vào giờ này là vì có hai người gọi điện nói chuyện, bây giờ hình như có người không giữ lời rồi?
Tử Vân Tử nhìn xuống bàn chân, nói nhỏ vào điện thoại: “Vậy em cúp máy đây”
Sở Chính Thành ra khỏi phòng, âm lượng cũng lớn hơn: “Nếu em còn thức thì quay lại trận đấu đi? Kỳ Kỳ muốn xem”
Lý do hai người bày hẹn này là vì trận thi đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nhat-tam-diem/2881793/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.