“Buồn ngủ à?” 
Trương Thời Khuynh quàng tay sau gáy Tử Vân Tử để cô nghiêng đầu vào vai mình. 
Tử Vân Tử nhằm chặt mắt không buồn nghĩ ngợi gì nữa. 
Vốn dĩ anh và cô sẽ bay về Paris tối qua nhưng vì Từ Hoạ Vân có chuyển biến tốt nên trì hoãn để đến sáng nay mới về. 
Sáng phải dậy sớm chuẩn bị kịp cho chuyến bay kì thực là thiếu ngủ. 
Ngủ được hơn một tiếng đồng hồ, Tử Vân Tử bù đắp được một phần giấc ngủ, cô nàng lại bắt đầu tràn đầy năng lượng. 
Cô chạy vèo vèo bên lề đường vẫy vẫy tay bắt chuyến xe taxi. 
Trương Thời Khuynh bình tĩnh theo sau cùng chiếc vali vừa hay xe cũng mới tới. 
Chạy dọc thành phố Paris, hàng cây phong ít nhiều đã cuốn bay màu lá cũ, trơ trọi đứng nghiêm. Tuyết phủ thành lớp áo trắng tinh bao bọc cây phong hai bên đường. 
Tiệm làm đẹp nho nhỏ hiện mình ra bên ngoài, đó là gia đình Trương Dĩ Nhan. 
Cô anh mở tiệm này được chục năm rồi, là thu nhập chính của cô ấy. 
Tử Vân Tử đứng nhìn một lúc, chân đứng yên bước không xong, tay cô nắm tay anh cũng dần lóng ngóng không thể để yên, một lúc một lúc lại đung qua đung lại. 
Trương Thời Khuynh cười không ra tiếng, cô gái của anh hình như đang lo lắng. 
“Vẫn chưa sẵn sàng?” 
Tử Vân Tử gượng cười, cô đã đến đây rồi nếu nói không sẵn sàng chẳng lẽ bỏ chạy. 
“Không…em rất sẵn sàng, rất rất sẵn sàng. Bác gái em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nhat-tam-diem/2881783/chuong-54.html