Trương Thời Khuynh để cô đánh chán chê xong mới hỏi: “Em đánh đủ chưa?” 
Tử Vân Tử muốn đánh thêm lại không nỡ, tự nhiên sinh ra đau lòng. 
“Đợi khi nào lại đánh tiếp” 
Trương Thời Khuynh lau nước mắt giúp cô, anh khẽ nhướng mày hỏi han : “Hở ra lại khóc, tôi chiều em chưa đủ hay sao?” 
Tử Vân Tử gạt tay anh ra một bên, mạnh miệng tuyên ngôn : “Anh toàn làm em tổn thương chứ chiều nỗi gì?” 
Trương Thời Khuynh nhíu mày, gõ đầu cô một cái cho chừa. 
“Nói kiểu gì thế hả?” 
Tử Vân Tử trút giận lên từng câu nói : “Anh làm gì một tuần qua, gọi điện nhắn tin không được? Anh cố tình ngó lơ em phải không?” 
“Ừ” 
Tử Vân Tử nóng nảy lườm anh, cô sẵn sàng đánh anh thêm một trận nữa vì tội lỗi anh gây ra còn thản nhiên tự nhận. 
Trương Thời Khuynh chủ động ôm cô, biến tưởng tượng của mình thành sự thật cho dù cô đang giãy dụa đòi buông. 
“Anh muốn làm em bất ngờ!” 
Bất ngờ con khỉ! 
Bất ngờ này sưng mắt quá đi? 
“Anh học đâu mấy cái trò này vậy? Không dành cho người yếu tim như em” 
Trương Thời Khuynh bị Tử Vân Tử chọc cười, đổi lại cô đã bình tĩnh lại, coi như cô đã hết giận anh? 
“Từ Vân Tử?” 
Cô gái nhỏ rúc đâu nhìn lên đáp lại một tiếng : “Hả?” 
Trương Thời Khuynh tự động cười trên khoé môi, chầm chậm thông báo với cô : “Lời cầu nguyện của em thành hiện thực rồi”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nhat-tam-diem/2881770/chuong-60.html