“Mấy người ồn ào thế?”
Dương Lãm tỉnh giấc, mặt mày cau có, cậu ta bực bội đá văng chiếc chăn xuống sàn.
Chẳng hiểu cậu ta vừa chợp mắt có vài phút ngắn ngủi, tiếng nói chuyện của những thành viên còn lại làm cho tỉnh giấc.
Tối qua thức cả đêm chơi game, tập luyện một lúc với anh em trong đội bóng một lúc cậu ta lăn dài trên hàng ghế ngủ ngon lành.
Huấn luyện viên sắp nghỉ hưu hôm nay giới thiệu với đội bóng huấn luyện viên mới nên mọi người ồn ào chúc mừng đón thành viên mới.
Mấy năm thi đấu trong đội tuyển quốc gia đã mấy lần đổi huấn luyện viên rồi? Chuyện cơm bữa vậy mà mấy con người này còn tỏ ra thích thú? Đúng là rảnh không có việc làm!
Dương Lãm vươn vai cho tỉnh táo, nheo mắt nhìn huấn nữ luyện viên mới vào đội.
“Vãi cả…”
Huấn luyện viên lớn tuổi cười khô khan: “Cháu bỏ cái tật chửi bậy đi. Hai mươi ba tuổi rồi còn trẻ con nữa đâu? Người ta mới đến đâu thể vô lễ thế được”
“Sao lại là chị?”
Dương Lãm tự nhiên hỏi, không phân tuổi tác, chính xác hỏi cụ thể một người nào.
Chu Lăng Vận lần cuối gặp Dương Lãm là hôm tết âm lịch, cô cùng ba người tụ tập ăn uống.
Một thành viên trong đội hỏi: “Hai người quen nhau à?”
Dương Lãm và Chu Lăng Vận đồng thanh: “Phải!”
Sau màn chào hỏi là cái đêm ăn mừng, mọi người nhậu một bữa tới khuya.
Chu Lăng Vận say rượu khi chạm sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nhat-tam-diem/2881715/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.