Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nhưng cô không hề muốn khi bản thân làm ra chuyện tổn thương hai ông cháu nhà họ Viên, có những người không liên quan đứng nhìn nỗi đau khi bị phản bội của bọn họ.
Thế nhưng bị tổ chức thúc giục và uy hiếp, cô không có sự lựa chọn nào khác.
Đây chính là hạn chót cô có thể kéo dài.
Cho nên kế hoạch nhất định phải thực hiện vào hôm nay.
Hứa Mễ Nặc âm thầm hạ quyết tâm.
Sở Thiến Thiến ở bên quan sát kỹ, nhận ra sự khác biệt trong thần sắc của Hứa Mễ Nặc.
Lần trước khi nhìn người phụ nữ này, vẫn còn là dáng vẻ chợ búa vô lại, cả người không ra gì, lần này nhìn lại, cảm thấy cô ta đẹp lên không ít.
Ngồi yên không nói gì nhưng vẫn rất có khí chất. Kết hợp với quần áo phụ kiện đắt tiền, thật sự rất ra dáng.
Sở Thiến Thiến rất bất mãn, vốn tất cả những thứ đó nên thuộc về cô ta!
Thế mà một nha đầu quê mùa như Hứa Mễ Nặc không biết từ đâu đến chiếm tiện nghi, thật là phung phí của trời!
Sở Thiến Thiến vô cùng bất mãn, Viên lão gia lại rất hài lòng với biểu hiện Hứa Mễ Nặc!
Đây mới đúng là con dâu nhà họ Viên, địch không động ta không động, không hạ thấp bản thân mình.
Mà Ninh Tiệp ngồi đó không thèm để ý rốt cuộc những người kia đang suy nghĩ gì, thỉnh thoảng cậu ta dừng mắt trên Hứa Mễ Nặc, những thời gian khác thì ngồi yên nhu tượng Phật.
Đang mải suy nghĩ Hứa Mễ Nặc không chú ý có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532563/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.