Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hứa Mễ Nặc thầm lắc đầu, đang định rời đi, thím Trương lại như vừa hạ quyết tâm, ngẩng đầu nói: “Mợ chủ, mợ phải biết rằng, thiếu gia nhà chúng tôi là một người rất chung thủy, nếu cậu ấy đã cưới mợ, cậu ấy sẽ không làm chuyện có lỗi với mợ!”
Ách, không phải tôi muốn nghe cái này! Hứa Mễ Nặc 囧囧nói ở trong lòng!
Nhưng thím Trương vẫn tiếp tục nói: “Chuyện của Ninh tiểu thư, đã qua rất lâu rồi. Mợ không cần để ý đến, thiếu gia nhà chúng ta rất quan tâm mợ. Ví dụ như lần trước mợ không xuống dùng cơm, là thiếu gia tự mình nói với tôi, bảo tôi chuẩn bị cơm đưa cho mợ. Cho nên, thiếu gia nhà chúng ta là một người rất tốt, thiếu gia rất yêu mợ. Mợ chủ, hai người nhất định sẽ rất hạnh phúc!
Hứa Mễ Nặc đầy vạch đen, cô thật không ngờ chỉ hỏi một câu về Di Ái Chi Tâm lại dẫn đến thím Trương nói Viên Diệp Đình tốt bụng thế nào.
Cô hơi choáng váng, vì vậy vẻ mặt cô lúng túng cười cười, gật đầu, rồi quay ngoắt trốn đi.
Mãi đến khi trở về phòng, Hứa Mễ Nặc mới không ngừng quạt quạt khuôn mặt đỏ bừng của mình, không thể không nói, câu “thiếu gia rất yêu mợ”, thật dễ hù chết người khác.
Hắn sẽ yêu cô?! Yêu bà ngoại cô còn dễ tin hơn! Yêu cô mà ngày nào cũng uy hiếp dọa đánh đòn? Vậy tôi yêu anh, tôi yêu cả nhà anh! Hứa Mễ Nặc oán hận nghĩ, nhưng nhiệt độ trên gương mặt không hề giảm. Thật là quá kém a!
Tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532536/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.