Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đây chính là chỗ tốt của người có tiền, ngay cả drap trải giường cũng tốt như vậy, nhưng vì cuộc sống hạnh phúc của bản thân, cô nhanh chóng ra tay.
Hứa Mễ Nặc hào hứng ôm tất cả drap trải giường rong ngăn kéo ra, bắt đầu xé. Nhưng mà, mẹ nó, drap trải giường này mua ở đâu vậy chứ? Tại sao chất lượng lại tốt thế này? Sao không thể xé nổi?
Xoay 280 độ, dùng 2800 tư thế nhưng drap trải giường ại chẳng tổn hao chút gì. Hứa Mễ Nặc khóc không ra nước mắt, cô tìm kéo ở khắp nơi nhưng một thứ cực kỳ nguy hiểm như nó nên Viên Diệp Đình đã bỏ khỏi tầm mắt cô khiến Hứa Mễ Nặc không thể tìm được.
Nhìn đống drap trải giường chất lượng tốt chất hàng đống nhỏ trên giường, Hứa Mễ Nặc gào thét trong lòng. Nếu một ngày nào đó, bà đây có thể ra ngoài, nhất định sẽ mang hết chỗ này đi, bán vào hàng vỉa hè, 5 Tệ một chiếc, bán tống bán tháo, để xem mọi người có đắc ý nữa hay không.
Nhưng đống drap giường rất bình tĩnh, không hề run rẩy, cũng chẳng khổ sở cầu xin. Chẳng qua vẫn yên tĩnh làm một chiếc drap trải giường mà thôi. Hứa Mễ Nặc than thở.
Phương án vừa xong thất bại.
Phương án hai.
Thay đổi quần áo, mặc bộ đồ đen, lén lút ra ngoài.
Qua mấy ngày quan sát, trong cái nhà này, chỉ cần là phụ nữ thì rất khó ra cửa chính.
Đặc biệt là Hứa Mễ Nặc, nếu cô muốn ra ngoài thì phải báo cáo với Diệp thiếu gia, sau khi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532518/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.