Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ở nhà chính Viên gia, không ai là không nhận ra lão gia, ông mang theo khí chất của gia chủ Viên gia mà không cần nói mọi người cũng có thể cảm nhận được.
Mặc dù Hứa Mễ Nặc đang chạy thẳng về phía Viên lão gia, nhưng lão gia vừa xuất hiện, Viên Diệp Đình đã thấy vật nhỏ này chạy lệch về phía khác.
Hứa Mễ Nặc rúc đầu chạy về phía Sở Thiến Thiến và Lục Anna: “Hắc, hai vị tiểu thư, lại gặp mặt!”
Hứa Mễ Nặc nở nụ cười thật lớn, muốn ôm lấy bọn họ giống như là bạn cũ lâu ngày không gặp, nhưng là Sở Thiến Thiến và Lục Anna sao có thể chịu?
Đừng nói trước khi đã kết thù không đội trời chung, chỉ nói mỗi chuyện bộ trang phụ Hứa Mễ Nặc đang mặc trên người như ghi rõ ba chữ “Tôi rất cheep “, hai vị Đại tiểu thư đã tránh ra như sợ bị lây bệnh!
Lục Anna khinh bỉ quan sát Hứa Mễ Nặc từ trên xuống dưới: “Cô đừng tới đây! Cái áo sơ mi cô đang mặc, có cho nhà tôi làm ghẻ lau mấy người giúp việc cũng chê là làm bẩn tay, cón cái váy của cô nữa, cô định mặc nó để đến đây nhặt gạo hả? Đúng là gái nhà quê chính gốc!”
Hứa Mễ Nặc càng nghe thấy những lời này thì hai mắt càng sáng lên.
Mạc Tinh Nhu nói quả nhiên không sai, chị ấy nói phụ nữ vĩnh viễn luôn nhìn vào trang phục của đối phương đầu tiên, mình mặc như thế này thì không sợ không có thiên kim danh viện nào tới công kích mình!
“Vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532463/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.