Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ánh mắt của Hứa Mễ Nặc chợt thay đổi, chân tướng sự thật vừa cẩu huyết lại vừa hung hiểm, bi thảm như dòng sông khúc khuỷu vậy sao?
Cô nắm hai tay thành quyền giơ lên không trung, ngửa mặt lên trời thét dài: “I NEED AV!”
“Cái gì?” Mạc Tinh Nhu giật mình, tại sao trong thời khắc nguy hiểm như vậy, Hứa Mễ Nặc lại đột nhiên bùng nổ ý tưởng có tính sáng tạo như xem AV!
Mạc Tinh Nhu an ủi: “Em tỉnh táo lại đi, bây giờ xem phim cũng vô ích.”
“Xem phim gì, I NEED AV(*),em cần sự an ủi mà!” Hứa Mễ Nặc không hiểu gì nói lại.
(*)Vâng AV này không phải là adult video đâu ạ, là phần mềm diệt virus antivirus ấy
Fuck! Mạc Tinh Nhu nổi đầy vạch đen trên mặt, còn bày trò khoe tiếng Anh, em chắc chắn mình cần đến thứ đó?
Hứa Mễ Nặc tiếp tục nói: “Em không thể gả cho kẻ họ Viên kia được, em còn trẻ, em còn có mơ ước, em còn muốn sanh con, em còn nhiều quyển tiểu thuyết chưa đọc xong!”
Hứa Mễ Nặc khóc lóc nói: “Em không muốn lập gia đình, không muốn đi lĩnh chứng, không muốn đi gặp ông già nào đó!
“Chờ đã!” Mạc Tinh Nhu đột nhiên nắm được trọng điểm, như có điều suy nghĩ: “Đi gặp ông nội Diệp thiếu?”
Ba ngày sau, một chiếc Lincoln dài chậm rãi dừng lại, khi Hứa Mễ Nặc đứng ở trước cửa nhà chính Viên thị, cảm thấy hoảng hốt như cô gái ngớ ngẩn bước vào một thế giới khác.
Nhìn từ bên ngoài, căn biệt thự nhìn như tòa lâu đài, với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532461/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.