"Mẹ, con nghĩ con đãnói rất rõ rồi!" Mới sáng sớm đã bị mẹ gọi về nhà, Vân Dật Bạch khônghiểu vì sao lại bị gọi về, đến giờ cũng vẫn chưa biết được mục đích làgì.
Mẹ Vân đang dùng bữa sáng nhẹ nhàng gật đầu, "Đúng vậy, chúng ta đã từng nói. Nhưng hôm nay mẹ tìm con là có chuyện khác!"
"Chuyện gì?" Vân Dật Bạch nhíu mày nhìn mẹ.
Thành thật mà nói, càng ngày anh càng không thể hiểu mẹ. Từ sau khi khôi phục trí nhớ, thoạt nhìn thì không có vấn đề gì, nhưng anh lại cảm thấy, cảm thấy có chỗ không thích hợp. Bởi vậy, mỗi lần đối mặt với mẹ Vân anhđều vô cùng cẩn thận.
"Hôm qua mẹ đã đến nói chuyện với Thi Tĩnh, con cho cô ta biệt thự của Dật Thanh sao?" Trong giọng nói của mẹ Vânngoài bình tĩnh còn có nhẹ nhàng trách mắng cùng bực mình.
"Mẹ, đây không phải là mục đích hôm nay mẹ tìm con đấy chứ!" Mẹ đi tìm cô ấy? Đã nói những gì? Vân Dật Bạch nghiêm túc suy nghĩ.
Mẹ Vân cũng chỉ hờ hững tỏ rõ sự bất mãn của mình, sau đó bắt đầu nóichuyện nghiêm chỉnh, "Mẹ đã đưa ra một yêu cầu với cô ta!" Bà nói đếnđây, cố ý ngừng lại một chút, quan sát nét mặt của con trai rồi mới nóitiếp, "Yêu cầu này có liên quan đến con, cho nên, mẹ nghĩ nên nói quavới con!"
"Cái gì?" Vẻ mặt Vân Dật Bạch vẫn không đổi nhìn mẹ,không để lộ ra cảm xúc của bản thân. Tính cách của mẹ như thế nào anhcũng đã biết.
Mẹ Vân mím môi, rồi mới chậm rãi mở miệng, "Mẹ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tuyet-luyen-tong-giam-doc-khong-yeu-van-cuong-ep/529903/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.