Tông Chính không nhận được câu trả lời, anh nói, "Nếu cô ấy là người phụ nữ của cậu, tớ khắc sẽ buông tay. Nhưng cô ấy lại không phải!"
"Ngày trước!" Bỗng Vân Dật Bạch ngắt lời anh.
"Cái gì?"
"Ngày trước không phải, trước khi chuyện này xảy ra cô ấy và tớ không có gì! Nhưng sau này thì có! Không lẽ cậu muốn động đến người phụ nữ của bạn?" Ánh mắt Vân Dật Bạch sáng quắc nhìn Tông Chính, sự nghiêm túc từ đáy mắt anh khiến Tông Chính dần bình tĩnh.
Cảm giác khác thường lại một lần nữa xuất hiện trong lòng anh. Đưa tay vuốt ngực trái một cách tự nhiên, Tông Chính không ngừng hít sâu mới áp chế được cảm xúc trong lòng.
Động tác của anh rơi vào tầm mắt Vân Dật Bạch, trong ánh mắt thâm sâu hiện lên một tia lo lắng. Nhưng chỉ trong nhất thời đã được anh kìm nén lại.
Tông Chính ngẩng đầu nhìn Vân Dật Bạch, "Tớ sẽ tận dụng mọi quan hệ để nhờ xử lý vụ này."
Vân Dật Bạch gật đầu, "Cảm ơn!"
"Tớ đi tìm người giúp đỡ đây!" Dứt lời, Tông Chính rời khỏi phòng đúng lúc gặp được Lăng Thiếu Dương từ ngoài vào.
"Cậu ta làm sao vậy?" Lăng Thiếu Dương vừa vào cửa liền hỏi Vân Dật Bạch.
Vân Dật Bạch từ từ xoay người lại, "Không có gì đâu."
Có đúng như vậy không? Lăng Thiếu Dương nhẹ lắc đầu, nói tiếp, "Đúng rồi, Thiếu Giác có nói, vừa rồi có người bỏ rất nhiều tiền để có được thông tin. Nên hiểu rằng cậu ta cũng là người tìm ra Thi Tĩnh. Cảnh sát đã đến tìm cậu ta, yêu cầu cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tuyet-luyen-tong-giam-doc-khong-yeu-van-cuong-ep/529871/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.