Chiếc xe buýt mới toanh chạy trên đường, thỉnh thoảng hơi xóc nảy, nhưng phần lớn thời gian vẫn rất êm ái, xung quanh gần như không thấy nhà dân, chỉ thấy những vách đá dựng đứng, mây mù bao phủ, cây cối xanh tươi, rất đẹp. Mọi người lớp 7/3, từ lúc đầu hào hứng, đến sau thì hứng thú giảm đi nhiều, mỗi người ngồi một chỗ, cầm điện thoại và máy tính bảng chơi.
Nhan Bạch thì ngồi ở hàng ghế thứ hai, nhìn ra ngoài cửa sổ, đeo tai nghe, dường như rất say mê ngắm cảnh.
"Bạn Nhan Bạch, cậu đang nghe bài gì vậy?" Kỷ Như Ngọc vốn không phải là người kiệm lời, chỉ là gặp Nhan Bạch thì lại trở nên kiệm lời, đành phải nói câu này để bắt chuyện.
"Cậu nghe thử xem." Nhan Bạch dời mắt khỏi cửa sổ, đưa một bên tai nghe vào tai Kỷ Như Ngọc.
DTV
Nghe nhạc, Kỷ Như Ngọc nhìn sườn mặt Nhan Bạch đến ngẩn người.
Lúc này, Liễu Vân Kiệt đứng dậy, lên tiếng.
"Các em, bây giờ đã qua mấy tiếng rồi, sắp đến nơi rồi, hay là mời một bạn nào đó hát một bài để khuấy động không khí nào." Liễu Vân Kiệt nói xong, mọi người trong xe đều không lên tiếng, ai làm việc nấy, tuy bọn họ có chút hảo cảm với thầy giáo này, thấy thầy cũng được, tốt hơn các giáo viên khác nhiều, nhưng trong lòng vẫn có cái gọi là tâm lý phản nghịch tuổi dậy thì, đó chính là luôn muốn đối đầu với giáo viên.
Nhan Bạch liếc nhìn mọi người, khóe miệng hơi nhếch lên.
Đúng là một đám trẻ con chưa lớn.
Đứng dậy khỏi chỗ ngồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-trong-sinh-sung-the-phap-y/5079725/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.