Cô chậm rãi ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp có chút đau đớn vì những hạt mưa rơi vào mặt. Vừa rồi mặc dù cô không hề nhìn thấy Lăng Việt, nhưng cô nhận ra giọng nói của anh, là anh tự mình tới bắt cô.
Với tính tình của anh, nếu như cô bị bắt được, như vậy… toàn thân Mộc Tiểu Đồng không nhịn được mà run rẩy. Cô tuyệt đối sẽ không để mình bị bắt trở về, nếu không… cô chỉ có một con đường là chết thôi.
Không có thời gian để than khóc cho bản thân, rất nhanh Mộc Tiểu Đồng liền lấy lại tâm tình, cởi quần áo trên người ra, bộ đồng phục màu cam này thật sự là dễ gây sự chú ý cho người khác.
Cô nhìn một lượt xung quanh để xác định phương hướng, sau đó lập tức rời đi, biến mất dần trong màn mưa dày đặc.
...
"Cậu nói cái gì? Không thấy người đâu!"
Thẩm Phong nghe được thông tin từ phía những người vừa đuổi theo Mộc Tiểu Đồng, trong giọng nói lộ rõ vẻ kinh ngạc. Mộc Tiểu Đồng này, ông quả thật đã xem thường cô quá rồi.
Nhất thời bên trong chiếc Cadillac là một mảnh yên tĩnh, Thẩm Phong lặng lẽ quay đầu nhìn về phía Lăng Việt, anh từ đầu tới cuối đều duy trì sự trầm tĩnh, lười biếng tựa ở ghế sau xe, biểu lộ thoạt nhìn như là không hề lo lắng mà muốn đi tìm Mộc Tiểu Đồng. Chỉ là đáy mắt ẩn chứa sự giận dữ cùng hung tàn, nhưng chỉ trong nháy mắt anh đã khôi phục lại vẻ mặt bình thản, lãnh đạm.
Tay phải theo thói quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tron-ga-101-lan/1811410/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.