"Người nào! !" Một giọng nói vang lên trong bóng tối. 
"À?" Đường Khả Hinh quên mở đèn, chỉ ngây ngốc khẽ đáp. 
"Như Mạt!" Một bóng đen mang theo khí thế mạnh mẽ nhào tới Đường Khả Hinh, không nói tiếng nào hôn mạnh lên đôi môi mềm mại của cô! 
"Ưmh. . . . . ." Hai tay của Đường Khả Hinh lập tức nắm chặt tay áo của anh, muốn quay mặt, lên tiếng phản kháng. 
Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng đè cô lên bàn trà, mạnh mẽ hôn lên môi mềm của cô, diễn๖ۣۜđànlê๖ۣۜquýđôn, cùng mười ngón tay cô đan nhau ma sát mặt bàn trà trong suốt, xung quanh truyền đến tiếng ly rượu rầm rầm rầm lăn xuống trên đất! ! 
"Ưmh. . . . . ." Đường Khả Hinh bị nụ hôn kia đè làm cho mình không thở nổi, bị hoảng sợ đến gan mật đều vỡ, chai rượu đỏ trong ngực bị anh xoay tới lui, trượt xuống ở trên mặt thảm đỏ thẫm, lăn đến bên ghế sa lon, cô trừng mắt, mười ngón tay thon ở trong lòng bàn tay anh điên cuồng giãy giụa, tức giận muốn đưa lên chân, muốn đá văng thân thể anh, diễn๖ۣۜđànlê๖ۣۜquýđôn, bất đắc dĩ hai chân thon dài của anh ép tới thân thể của cô thật chặt, hai tay của anh kiềm chế chặt bàn tay nhỏ bé của cô, để cho cô không thể động đậy, dường như muốn hòa tan cô vào trong ngực của mình. 
"Ưmh. . . . . ." Đường Khả Hinh còn muốn kêu cứu, âm thanh phát ra trong cổ họng nuốt bị đầu lưỡi cuồng nhiệt của anh dây dưa làm cho mình mê loạn, khóe miệng bị cắn rách rướm máu tươi! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/205688/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.