Vitas nói một phen, lập tức làm cho không khí cả phòng thi đấu rơi vào băng giá!!
Cả người Đường Khả Hinh run rẩy, tâm trạng lo lắng, trên mặt tái nhợt, lộ ra không cách nào đè nén, lại cố gắng đè nén cảm xúc, nước mắt lại chảy xuống, nhưng vẫn như trước kia, yên lặng nghe lời của thầy giáo......
"Tôi lại hỏi cô một một lần!!" Vitas tức giận nhìn học trò, từng chữ từng chữ lạnh lẽo nói: "Tại sao cô muốn trong ba phút sau cùng, chọn lựa một chai Chateau Petrus năm 1989? Dựa vào năng lực của cô, cô hoàn toàn không cần vào lúc đó, chọn lựa một chai rượu vang như vậy!! Cô chỉ cần tùy ý lựa chọn, không cần kích thích nhấc lên cơn sóng lớn như vậy! Nói cho tôi biết! Tại sao?"
Đường Khả Hinh chớp đôi mắt tràn lệ, trước mặt đều là một mảnh trắng xóa, chỉ có tiếng của thầy giáo, giống như tiếng chuông xa xưa truyền đến, trầm trầm nặng nề nện vào trong thế giới của mình!!
"Cô cho tôi biết! Tại sao?" Vitas lại nhìn học trò lạnh lùng cứng rắn hỏi: "Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng!"
Hai tròng mắt Đường Khả Hinh nhanh chóng chuyển động, máu trong lồng ngực kịch liệt chảy giống như rượu đỏ, đôi tay không nhịn được run rẩy nắm lại, vẻ mặt đè nén càng đè nén bất đắc dĩ nhưng cảm xúc kiên định, rốt cuộc từng chữ từng chữ nói: "Không có...... Không có lý do gì! Con chỉ là..... Chỉ là...... Muốn thông qua cách của mình, để hoàn thành cuộc thi đấu lần này! Muốn thông qua trí tuệ của mình để đi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/1274944/chuong-1094.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.