Editor: Ngày Đẹp Tươi
Đường Khả Hinh vừa nghe lời này, liền hung ác lườm anh, tức giận nói: “Cậu thực sự rất khó ưa a!!”
Tưởng Văn Phong nhìn dáng vẻ này của cô, nhịn không được cười rộ lên, nói: “Cô không phải muốn nếm thử đồ ăn bên ngoài khách sạn sao? Sợ khứu giác có thói quen? Cho nên mang cô tới đây đi dạo một chút! Nếm thử hương vị, tìm lại vị giác nguyên thủy nhất lúc đói bụng của cô!”
Đường Khả Hinh nghe lời này, lập tức thu hồi sắc mặt, ngẩng đầu nhìn về phía Tưởng Văn Phong.
Tưởng Văn Phong lại không nói gì thêm, mà xoay người, nhìn phía trước có một xe ăn cũ kỹ, vừa dừng trước một gốc cây đại thụ cao to, trong thời khắc tiết trời sang thu lá vàng nhẹ nhàng rơi, anh nhìn thấy nước súp nóng trên xe đẩy, thịt xay đang không ngừng xoay tròn tỏa ra hương vị thập phần nồng đậm, bên cạnh đặt từng chén đậu phộng giã nhuyễn, hành thái, còn có tương vô cùng đặc biệt, anh lại mỉm cười đi về phía trước, nhìn thấy trong xe đồ ăn có một gian hải sản, những con hải sâm nhỏ màu đen được sắp xếp một cách ngay ngắn, bên cạnh để một chén tương đen vô cùng đặc biệt, có cặp vợ chồng người nước ngoài đang ở nơi đó nếm món sò biển tươi ngon, vừa ăn vừa mỉm cười gật đầu, anh tức khắc xoay người, nhìn về phía Đường Khả Hinh, khẽ nhếch môi cười vẫy tay nói: “Qua đây!”
Đường Khả Hinh đứng bên này, nhìn thấy Tưởng Văn Phong đang đứng bên cạnh xe ăn vẫy tay gọi mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/1274852/chuong-1002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.