Editor: Ngày Đẹp Tươi
“Quái lạ!! Cô ấy lại đi đâu rồi?” Văn Chi đứng trước quầy bar phòng ăn Ngự Tôn, không ngừng cầm điện thoại bàn, gọi điện thoại cho Hân Di, nhưng bấm thế nào, chuông điện thoại di động vẫn vang lên, nhưng cuối cùng vẫn không có người bắt máy.
“Làm gì a!! Không đi làm việc! Chê thời gian dài phải không? Có phải muốn đeo hai túi hai bên của bộ phận cây xanh, đi cắt cỏ hay không?” Trần Mạn Hồng trong nháy mắt ôm vai, nhíu mày bất mãn xuất hiện, nhìn cô.
“Không phải đâu!” Văn Chi tức khắc mang theo một chút lấy lòng nhìn về phía Trần Mạn Hồng cười rộ lên nói: “Cô ấy nói với tôi, tối nay cùng tôi đixem phim! Thế nhưng lại sợ quản lý không cho đi, liền quay lại làm, nhìn thấy quản lý lập tức xin nghỉ! Tôi còn phải xem, cô ấy rốt cuộc có thời gian hay không a!”
Trần Mạn Hồng tức giận nhìn cô, nói thẳng: “Cô cho rằng ai cũng như tôi vậy, giờ làm việc cho các người gọi điện thoại, đùa giỡn a? Kỳ Gia Minh lúc làm việc, tính nguyên tắc rất nặng!! Công việc chính là công việc! Hiện tại tiệc ngoài trời bên kia, một đống chuyện còn phải làm, còn vào lúc này, tính tối nay đi xem phim sao? Hôm nay tăng ca, chỗ nào cũng không cho đi!!”
“A!!” Văn Chi một trận kêu khổ, khẩn trương nói: “Tăng ca?”
“Đúng!! Tăng ca!!” Trần Mạn Hồng tức giận nói xong, liền trực tiếp nói: “Lập tức thay đồng phục cho tôi, sau đó đến giúp tiệc ngoài trời!!”
“Vâng!” Văn Chi đáp lại xong, đành phải khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/1274826/chuong-976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.