Editor: Ngày Đẹp Tươi Mấy chục chiếc xe con đen, dưới sự mở đường của cảnh sát giao thông, nhanh chóng hướng bên này lái tới, Tưởng Thiên Lỗi ngồi sau ghế điều khiển, vừa gọi điện thoại cho trưởng cục cảnh sát, phẫn nộ mắng: “Các người cảnh sát nhân dân đông như vậy, rốt cuộc là có tác dụng gì, trơ mắt ra mà nhìn, giữa ban ngày ban mặt, làm ra nhiều chuyện táng tận thiên lương như vậy! ! Tám vị Phó tổng của Hoàn Cầu chúng tôi đã áp chế phá hủy toàn bộ máy bay! ! Hiện tại còn đem đường trong thành phố ngăn thành như vậy! ! Nếu như tổng giám đốc Hoàn Á chúng tôi lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, tôi nhất định phải bắn chết ông! !” Trưởng cục cảnh sát lập tức dùng khắn tay lau mồ hôi, nhanh chóng nói: “Tổng giám đốc Tưởng! Xin ngài yên tâm! Chúng tôi nhất định sẽ lập tức phái người qua đó, bảo vệ Tổng giám đốc Trang!” Vừa dứt lời, một trận bóng đen từ thân xe lướt qua! ! Lãnh Mặc Hàn kiềm nén vết thương đau đớn, dẫn mấy người Tiêu Yên, Mỹ Linh, Giang Thành nhanh chóng chạy như bay về phía trước, vào thời khắc đoạn đường chen chúc này, nhao nhao vượt qua xe cộ, bước nhanh về phía trước ———— Bên trong biệt thự! ! Vô số những tên đàn ông vạm vỡ cường tráng, dẫn theo cô gái cầm đầu dò xét, cùng nhau chạy vào bên trong biệt thự —— “Gâu! !” OSCAR sủa lên một tiếng, thật nhanh lách mình, tung người nhảy lên, cắn mạnh vào tai tên đàn ông dẫn đầu, muốn đem hắn kéo xuống, tên đàn ông a lên một tiếng, kêu to, tùy ý máu rơi nhễ nhại, nhưng trong nháy mắt lại rút súng lục, muốn nổ súng về phía OSCAR, Truy Phong trong nháy mắt xông tới như một luồng gió, vung chân ngựa đầy mãnh lực lên, đá mạnh vào người tên đàn ông trước mặt, thậm chí quét ngã vài người —— OSCAR rống lên một tiếng, lại phá tan dụng cụ thăm dò rượu đỏ trong tay người phụ nữ kia, thậm chí mãnh thế cắn xé hai tay cô ta! ! Nữ sát thủ thét a lên một tiếng, cả khuôn mặt lại bị OSCAR xé rách, vẽ ra vô số vết cào! ! “A! !” Một tên đàn ông tức giận không nguôi, trong nháy mắt lấy súng lục ra, nhắm ngay hai con súc vật này bắn ra ———— Bang bang bang bang bang bang! ! Vô số đạn bang bang giống như mưa tập kích đến, Truy Phong cùng OSCAR nhanh chóng chạy băng băng về phía trước, ngửa mặt lên trời huýt sáo dài tránh né đạn, vệ sĩ Trang gia trú ẩn dài hạn hai bên, nhao nhao cầm súng chạy như bay ra, hướng về phía đoàn người vọt vào biệt thự, ầm ầm nổ súng, người cầm súng liên thanh bên ngoài biệt thự, lại nhao nhao hướng phía bọn họ nhanh chóng nổ súng, hơn mười vệ sĩ tung người né đạn trong nháy mắt, lại ném tên nhọn ra, tập kích đám người đã chạy tới! ! Người đàn ông dẫn đầu né vô số đạn bắn, căn dặn những thuộc hạ đang xông tới, nói: “Không cần lo những cái khác! ! Tìm được rượu đỏ quan trọng hơn! ! Cảnh sát lập tức sẽ tới, chúng ta không có nhiều thời gian!” Hai tên đàn ông lập tức ôm lấy dụng cụ thăm dò, dẫn vô số người tránh cuộc đánh nhau, nhanh chóng nhằm về phía biệt thự! ! Mưa rơi càng lúc càng lớn! ! Trang Hạo Nhiên một tay nắm chặt bệ cửa sổ, đón mưa gió lạnh buốt, vẫn cảm giác trên trán mình đầy mồ hôi, hai mắt anh thoáng qua vài tia sắc bén, kêu a lên một tiếng, ngón tay nặng bấu chặt cửa sổ, cắn chặt răng, để cho thân thể từ từ vươn lên, một cánh tay bị thương khác, rốt cuộc nắm bên trong cửa, cố nén cơ thể đau đớn, dốc toàn lực kích động tiến lên trong cửa sổ ———— Ba tên đàn ông sắp vọt vào biệt thự, đột nhiên ba vệ sĩ bay ra, cùng bọn họ bắt đầu cường liệt tranh đấu! ! Bên trong hang động! ! Điệp Y thoát ra khỏi dây xích ôm chặt lấy cổ hai tên đàn ông vóc người lực lưỡng, nhìn hai nữ sát thủ sắp sửa cầm đao xông thẳng đến, cô lập tức kéo chặt dây xích, vài bước đạp tường, xoay tròn nhảy lên, quay người đá mạnh vào sau lưng hai nữ sát thủ, tay lại cầm một khối đá, đập mạnh vào đỉnh đầu một nữ sát thủ trong sô đó, nữ sát thủ đau đớn a lên một tiếng —— Một nữ sát thủ khác đã cầm đao nhọn lên, hướng về phía sau vai Điệp Y chém xuống, máu tươi bắn ra! ! Điệp Y kéo chặt dây xích, dường như không cảm thấy chút đau đớn nào, quay đầu giận dữ trợn mắt nhìn nữ sát thủ kia, hai tên đàn ông bị dây xích quấn quanh cổ, thừa dịp cô phân tâm, trong nháy mắt giãy giụa thoát khỏi aay xích, lại xoay người quấn chặt hai tay Điệp Y, trói cánh tay cô, đem thân thể cô đập mạnh lên mặt tường! ! Bịch một tiếng! ! Cả người Điệp Y đầy thương tích bị đập mạnh trên tường, trên trán máu tươi bắn tung tóe, cô thở mạnh một cái, toàn thân mềm nhũn vô lực ngã trên mặt đất, mặt dán sát mặt đất lạnh buốt, lúc hai tròng mắt chớp chớp, đều tràn đầy máu tươi! ! Hai nam ba nữ lập tức thở dốc, đứng trước mặt Điệp Y, nhìn về phía cô đang thoi thóp một hơi, một người trong số đó chậm rãi khom người nhặt súng lục lên, khuôn mặt âm u lạnh lẽo đầy nước mắt, soạt một tiếng, muốn bắn đạn ra —— Điệp Y nằm bò trên mặt đất, mặt kề sát mặt đất lạnh buốt, tay đè lên chân trái, lại không hiểu sao bỗng hoạt động móng tay, ngay lúc tên đàn ông chuẩn bị bắn súng, trong nháy mắt cô dùng móng tay thép trên ngón áp út, đâm mạnh vào vết sẹo hình con rết thật dài, cắn chặt răng, làm động tác quẹt mạnh! Thịt hé mở ra, bên trong cư nhiên lại là một con dao nhọn dùng một loại keo đặc thù quấn chặt, Lãnh Mặc Hàn lúc khâu vết thương này đã cho vào một con dao nhọn, lúc kéo chặt dây thừng, yếu ớt nói: “Cây đao này... Giấu bên trong cơ thể cô, lưu lại cho cô một giờ phút cuối cùng của mạng sống! Không phải vào một khắc cuối cùng, tuyệt đối không thể phá thịt lấy ra! !” Khuôn mặt Điệp Y sâu lạnh, ngón tay lại rạch mạnh một đường, để lộ đao bên trong... Tên đàn ông nhìn bộ dáng nằm bò bất động trên mặt đất của Điệp Y, liền nhanh chóng giơ tay lên, trong nháy mắt nhắm ngay thân thể cô, muốn bóp cò súng ———— Điệp Y lại tung mình, vung ra dao nhọn, tức khắc đâm vào giữa cổ tên đàn ông, hắn thét a lên một tiếng, súng lục rơi xuống, Điệp Y trong khoảnh khắc quay người, hai tay bắt lấy súng lục, nhắm ngay bốn người khiếp sợ đang muốn nhào tới, bang bang bang bang liền nổ bốn phát súng! ! Trong nháy mắt giải quyết bọn chúng! Cô thở dốc, cầm lấy súng lục còn sót lại một viên đạn cuối cùng, lại bất chấp máu tươi từ đùi tràn ra, lo lắng an nguy của Trang Hạo Nhiên, tức khắc tung người nhảy lên, đi tới bên cạnh hang đá, di chuyển một cục đá, bỗng nhiên trên mặt tường đá, từng đợt rơi vỡ, tiếng bang bang bang bang phanh từ sơn động truyền đến ———— Ba tên đàn ông nhanh chóng giải quyết hai tên vệ sĩ, cầm dụng cụ thăm dò, trong nháy mắt nhảy vào bên trong biệt thự, bắt đầu dò xét từng nơi trong biệt thự! ! Vô số người cũng vào lúc này, xông thẳng tới, từng bước một đi lên lầu hai —— Trang Hạo Nhiên hao tổn khí lực, cuối cùng bò được vào căn phòng, cắn chặt răng, đỡ hai tay đau đớn, chạy như bay đến trước bức họa không trọn vẹn kia, không liếc mắt nhìn bức họa, trong nháy mắt xoay giá cắm nến phía dưới bức họa, bức họa kia vào giờ khắc này, bỗng nhiên chậm rãi chuyển động mở ra, lộ ra một luồng khí lạnh, chỉ thấy bên trong hiện ra két an toàn! ! Anh lập tức đưa tay kéo ghế dựa, đứng lên, ngón tay bắt đầu nhanh chóng dịch chuyển khóa an toàn! ! Hơn mười tên sát thủ, vọt vào lầu hai, từng bước hướng về tủ rượu, bắt đầu giữa hai gian phòng, lục soát! ! Trang Hạo Nhiên biết bọn chúng lên đây, hai tròng mắt chỉ cường liệt lưu chuyển một chút, lại vẫn bình tĩnh chuyển động khóa an toàn, nhìn vài ký tự cuối cùng, bảy... Ba... Chậm rãi xoay xong, két sắt trong khoảnh khắc mở ra, bên trong một chai rượu đỏ thình lình xuất hiện, nổi bật giữa đợt khói lạnh, hai mắt anh nhìn nó, bỗng kích động cười, vươn tay lấy rượu đỏ ra———— Hai tên sát thủ trong nháy mắt vọt vào phòng —— Phịch một tiếng! ! Mưa to gió lớn, hỗn loạn mà bay tới !
Trang Hạo Nhiên hai tay nắm chặt lan can trước cửa, vung chân lên, trong nháy mắt đá bay bọn chúng, lấy được súng lục của một tên trong đó, nhắm ngay ba người đàn ông đang xông thẳng qua, lợi dụng khả năng bắn súng siêu phàm của mình, lần đầu tiên nổ súng, bang bang phanh hướng đầu gối bọn họ liên tục bắn ba phát, nhìn về phía hai người đàn ông bị đá văng lại đnag muốn xông thẳng lên, anh lập tức cầm chai rượu đỏ trong tay, ném mạnh lên phía trên ———— Hai sát thủ đồng thời ngẩng đầu, trong nháy mắt lồng ngực lập tức bang bang liên tục bị trúng đạn! ! Trang Hạo Nhiên bắt được chai rượu đỏ từ không trung rơi xuống, đem súng trong tay ném đi, nhặt lấy súng lục của một tên vừa mới rơi xuống, nhanh chóng đi về phía trước, lúc vừa bước qua quầy bar tầng hai, lại nhìn thấy ba tên sát thủ bỗng nhiên xông thẳng tới, anh trong nháy mắt lách mình trốn vào trong quầy bar, buông chia rượu trong tay ra, nhanh chóng cầm lên một chai rượu băng đã mở, trong khoảnh khắc đứng phía sau ba tên sát thủ, gọi: “Hi! !” Tam tên sát thủ đồng thời quay người lại! ! Trang Hạo Nhiên đã vứt sâm panh lên, cầm súng lục lên phịch một tiếng đem chia rượu đập vỡ, thủy tinh bắn ra tung tóe, lúc đâm thẳng về phía ba người đàn ông trước mặt, anh lập tức tung mình nhảy lên, trong nháy mắt lúc bọn chúng né tránh không kịp, đá liên tục ba cước, đạp mạnh vào lồng ngực bọn chúng, chân vừa rơi xuống đất, liền lợi dụng tốc độ như ưng của mình, hướng đầu gối bọn chúng bắn ba phát đạn, đảo mắt nhìn thấy ba tên sát thủ lại đang nhào tới, hai mắt anh mãnh liệt chớp lóe, trong nháy mắt cầm lấy một chai sâm panh trên quầy bar, đập vỡ miệng chai, ngửa mặt đem dịch rượu rót vào trong miệng, tay vung bật lửa lên, cạch một tiếng liền cháy lên ———— Ba sát thủ tức thì liền vung súng lục lên, nhắm ngay Trang Hạo Nhiên nổ súng... Trang Hạo Nhiên ầm một tiếng, phun thẳng dịch rượu ra, dịch rượu chay giữa không trung, toàn bộ hướng về phía mặt ba tên sát thủ bùng cháy qua! ! “A!” Một tiếng, nhân lúc một tên sát thủ trong đó vẫn đón lấy lửa cháy mà xông lên, Trang Hạo Nhiên đã một tay giữ chặt tay vịn bên cạnh cầu thang, đôi mắt như ưng chợt lóe, hướng về phía bọn chúng liên tục đá, đạp bọn chúng xuống cầu thang, mới tung mình nhảy đến quầy bar, cầm chai rượu đỏ lên, vai xông thẳng vào cửa sổ thủy tinh chạm đất, giữa lúc một trận thủy tinh bể vỡ văng khắp nơi, ngón tay anh nhét vào trong miệng, huýt sáo, lại hướng tầng một, tung mình xuống ———— Truy Phong nhanh như tia chớp, chạy thẳng đến, hất chân nhảy xuống dưới lầu! ! Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt ngồi trên lưng Truy Phong, hai chân đạp mạnh, kêu to: “Đi! !” Truy Phong ngửa đầu lên trời hí vang, đón mưa to gió lớn hướng về trại ngựa phía trước, chạy thẳng tới ———— “Ở đó! ! Đuổi theo! !” Vô số người nhìn thấy Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt, lập tức ra lệnh cho một nhóm người điên cuồng đuổi theo, bọn chúng lập tức cầm súng lục lên, nhắm ngay Truy Phong cùng Trang Hạo Nhiên bang bang bang bang nổ súng! ! Truy Phong lại hí vang, chân ngựa bị trúng đạn, nhưng vẫn nhấc chân chạy thẳng! ! Một trận tiếng mèo kêu, trong nháy mắt truyền đến, Điệp Y cùng OSCAR bỗng nhiên xuất hiện, đem những người đang nhao nhao nổ súng, xé rách ra, Lãnh Mặc Hàn dẫn mọi người, cũng nhanh chóng tới, có cả đám người Hứa Mặc, Nhậm Khinh Phong, cặp song sinh, tung mình nhảy vào tường rào, bắt đầu cuộc tranh đấu, Điệp Y ngẩng đầu, nhìn về phía chiếc máy bay trực thăng trên bầu trời, bắt đầu tung ra hỏa lực, theo Trang Hạo Nhiên mà phóng ———— Lãnh Mặc Hàn trong nháy mắt nhận lấy súng tản lựu đạn của Giang Thành, nhắm ngay chiếc trực thăng kia bắn! ! Bang bang bang bang phanh! ! Vô số đạn thẳng bay về phía bóng dáng Trang Hạo Nhiên cùng Truy Phong, Trang Hạo Nhiên nhìn trại ngựa đnag gần kề, lo lắng Truy Phong gặp chuyện không may, trong nháy mắt lúc Truy Phong phóng qua lan can chuồng ngựa, lúc tung mình qua, anh lập tức vươn người, để cho ngựa lủi thẳng về phía trước, sau vai anh bị trúng đạn, ngã trên cỏ, lăn một vòng, ngửa mặt nằm trên cỏ, vừa muốn nhắm ngay trực thăng nổ súng, phịch một tiếng, máy bay trực thăng lại khoảnh khắc nổ tung giữa không trung! ! Trang Hạo Nhiên đón mưa gió điên cuồng, nặng thở dốc, quay mặt sang nóng mắt nhìn thấy Lãnh Mặc Hàn... Lãnh Mặc Hàn cũng đứng trong mưa, nhìn về phía người an hem tốt này! ! Trong nháy mắt! ! ! Bầu trời cư nhiên bay tới gần hai mươi chiếc trực thăng, mỗi người đều mặc đồng phục màu, cầm trong tay súng liên thanh, đang kịch liệt bắn phá người trên mặt cỏ ———— Trang Hạo Nhiên nóng mắt nhìn, trong nháy mắt phẫn nộ đứng lên, đón mưa đạn rơi xuống, nhanh chóng đi về phía trước, vừa đi vừa giơ chai rượu đỏ lên cao, nói to: “Rượu đỏ ở chỗ ta! ! Muốn liền đến đây mà lấy! ! Không cho phép lại thương tổn bất cứ người nào! !” Nói cho hết lời, anh lập tức liền giơ rượu đỏ lên, đón mưa to gió lớn, hướng về phía những chiếc trực thăng đang xoay quanh bầu trời, rống giận: “Ta tuyệt đối không tin, thế giới này vô nhân đạo tuyệt đối! ! Phàm là coi thường sinh mệnh của bất cứ người nào, đều phải bị trừng phạt! ! Hôm nay ta chết, ngày mai sẽ là ngươi chết! ! Mặc kệ bao nhiêu linh hồn, bị các người vùi chon đi, cuối cùng có một ngày, đời đời con cháu của chúng ta đều sẽ truy đuổi các người! ! Đừng vọng tưởng, các người có thể tùy tiện tiếp tục sinh tồn! ! Muốn rượu đỏ, đến đây đi! ! Bước qua xác ta! Ta sẽ cho ngươi! !” Anh không nói hai lời, muốn nâng rượu đỏ lên, đập mạnh vào chuồng ngựa ———— Bang bang bang bang phanh, một trận tiếng súng liên thanh dồn dập ác liệt, đánh sập lan can chuồng ngựa, rượu đỏ rơi giữa không trung —— Cặp song sinh cùng Lãnh Mặc Hàn nổi giận gầm lên một tiếng, trong nháy mắt nâng súng tản lựu đạn lên, muốn hướng về phía vô số trực thăng trên bầu trời mà bắn —— Bang bang bang bang phanh! ! Vô số tiếng súng truyền đến, nhao nhao thủ tiêu đám sát thủ trên mặt cỏ! ! Mọi người ngẩn ra! ! Trang Hạo Nhiên cũng đón mưa gió cuồng nộ, đứng giữa bãi cỏ, nóng mắt nhìn mọi thứ trước mắt! ! Máy bay trực thăng cuối cùng dưới sự khiếp sợ của mọi người, từ từ rớt xuống, vô số người của quân đội, từng bước mang theo hỏa lực, nhao nhao đứng trong mưa, hai thư ký mặc đồng phục màu đen, đứng giữa máy bay trực thăng, chậm rãi đi xuống, bật cây dù màu đen, một bóng người màu trắng đã lao tới trước một bước, Đường Khả Hinh mặc váy dài trắng tinh, mái tóc dài xỏa, đón mưa gió, vừa khóc vừa chạy thẳng về phía Trang Hạo Nhiên, đau lòng kêu to: “Hạo Nhiên ———— “ Trang Hạo Nhiên tay cầm rượu đỏ, toàn thân run rẩy kích động nhìn về phía Đường Khả Hinh đón mưa gió nhào vào trong ngực mình, anh vẫn đánh trống ngực, cúi đầu, nước mắt chảy xuống, khiếp sợ nhìn cô... “Anh nói là, chúng ta suốt đời suốt kiếp cũng không xa rời nhau! Vậy anh tại sao lại muốn bỏ em lại! Muốn chết cùng chết! !” Đường Khả Hinh ôm chặt cổ Trang Hạo Nhiên, khóc kêu lên! ! Trang Hạo Nhiên vẫn còn giật mình, lại vô cùng kích động ôm chặt cô gái trong lòng, hôn lên mái tóc ẩm ướt của cô, nước mắt theo cánh mũi kích động chảy xuống... Tưởng Thiên Lỗi cũng lúc này trong nháy mắt, nhanh chóng chạy tới, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên bình an vô sự, hai tròng mắt anh kích động đỏ hồng, thở hổn hển một hơi. Mọi người tiếp tục kinh ngạc! Không bao lâu sau, trực thăng dần đáp xuống bóng dáng vĩ đại, Ủy viên Trương mặc âu phục màu đen, đón cuồng phong bạo vũ, nhìn về phía người đàn ông trước mặt, hai tròng mắt cường liệt lóe ra, sâu xa nói câu: “Cậu thực sự rất giống ông nội cậu... ...” Trang Hạo Nhiên bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Ủy viên Trương, chấn động mạnh một cái!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]