Đường Khả Hinh sửng sốt nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, lập tức khẩn trương nói; “Cô ấy không phải ở cùng một chỗ với anh sao? Anh... Lúc đó anh nói được rồi, sau khi đổi sâm panh, anh bảo cô ấy an toàn rồi! !”
Lời này vừa nói ra, trái tim của cô chợt lạnh lẽo, sợ đến nỗi sắc mặt tái nhợt ! !
Hai tròng mắt Lãnh Mặc Hàn lóe lên mãnh liệt, nhớ tới vừa rồi mình thẩm tra người trong mật thất xong, liền tắm rửa đơn giản một chút, thay một bộ âu phục màu đen để chuẩn bị tham gia buổi tiệc tối nay, lại phát hiện cô gái kia không thấy đâu, không biết đã đi vào trong đó chưa! Lúc này anh mới nhớ tới, chính mình giao cho Thanh Bình tìm người trông coi và bảo vệ cô, anh lập tức xoay người, đi về phía trước.
“Phó tổng Lãnh! !” Đường Khả Hinh nhất thời khẩn trương nâng váy, sốt ruột gọi anh! !
“Không cần lo lắng! ! Tôi sẽ tìm được cô ấy!” Lãnh Mặc Hàn lập tức bước nhanh ra bên ngoài nhà hát, đón những hạt mưa tí tách, đi xuống cầu thang, khuôn mặt nghiêm nghị nhớ tới tối nay đến tìm Tiểu Nhu trông giống như một đứa ngốc, lúc đó cô vẫn còn vui mừng cười rộ lên, đôi mắt lấp lánh hỏi: “Tại sao lại phải tìm tôi đổi rượu?”
Mỹ Linh không nhịn được nhìn về phía cô, nói đùa: “Bởi vì cô ngốc a!”
Tiểu Nhu thu lại vẻ mặt hài lòng, hai mắt thoáng qua một tia ẩn nhẫn và vô tội, nhưng chỉ một lúc sau cô lại cười rộ lên, ngây ngốc gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/1274737/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.