Cửa phịch một tiếng bị đẩy ra! ! Lãnh Mặc Hàn bước nhanh tới, nhanh chóng nhìn về phía Uyển Thanh nói: “Chúng ta vừa nhận được tín hiệu lạ của một nguồn sóng nhỏ đúng không?”
Uyển Thanh mỉm cười đứng lên, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn thở phào nhẹ nhõm, mới gật đầu nói; “Đúng!”
Lãnh Mặc Hàn khẽ nheo mắt, nhìn về phía cô!
Uyển Thanh đáy mắt cũng lóe lên mang chút thâm ý, mỉm cười nhìn về phía anh.
Mỹ Linh miệng nhai kẹo cao su vẻ mặt nhẹ nhõm, nhìn vào kênh trung tần trên màn hình bắt đầu khôi phục lại bình thường, mới cười nói: “Bọn họ cho rằng chúng ta là kẻ ngốc chắc! Một oắt con dám ăn cắp dữ liệu, chắc vừa mới tiếp cận vào phòng rượu! Thế nhưng cậu ta tiếp cận phòng rượu để làm gì chứ?”
Lãnh Mặc Hàn hai tay chống ở trên mặt bàn, nhìn về phía các ô trung tọa trên màn hình máy vi tính, nhảy lên, hai đáy mắt mãnh liệt lóe ra hỏi: “Liệu rằng có khả năng rượu bị hạ độc hay không?”
Uyển Thanh hơi quay đầu, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, giật mình nói: “Không thể nào? Những rượu này không phải là đều được kiểm tra nghiêm ngặt sau đó mới được vận chuyển đến hầm rượu hay sao? Còn có bảo vệ canh giữ nữa! Hơn nữa người phục vụ rượu còn phải dùng thử trước khi mang ra cho khách dùng mà!”
Lãnh Mặc Hàn im lặng không lên tiếng, nhìn chăm chú vào màn hình máy vi tính, hình ảnh của cả hội trường diễn ra tiệc rượu đều hiện ra trước mắt, hai đáy mắt mạnh mẽ lóe lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/1274714/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.