Sáng sớm hôm sau.
Trong phòng ngủ là một mảnh tĩnh lặng, người đàn ông nằm ở trên giường, nửa trên để trần lộ ra da thịt màu đồng cổ, mặt nghiêng dán vào chiếc gối màu trắng, đôi mắt nhắm lại, ngủ thật trầm lặng...
Ngoài cửa sổ thổi đến từng cơn gió mát yếu ớt, quấn theo hương thơm thanh khiết của lá sen.
Anh vẫn như cũ, mệt mỏi, nặng nề chìm vào giấc ngủ, thế nhưng mi mắt nhắm chặt vẫn luôn có chút rung động, dường như vẫn đang chìm đắm trong mộng đẹp,trạng thái vô cùng tập chung, mang theo vài phần hương vị cá tính đặc trưng...
“Ba ba, mẹ! !”
Thanh âm của một bé trai truyền đến.
Đó là một vườn nho rộng mấy mấy dặm, chính thức bước vào thời gian thu hoạch, từng mảnh vườn nho xích Hà Châu màu tím sậm, mang theo những giọt nước mưa trong suốt còn đọng lại từ tối hôm trước, lấp lánh dưới ánh mặt trời. Có một cậu bé mặc áo sơ mi kẻ ô màu lam, quần đùi màu trắng, trong tay cầm một quả bóng bay thật lớn, cười thật vui vẻ cầm dây chạy về phía trước, trải qua hàng hàng gốc nho, chân bước trên con đường nhỏ tới ruộng bậc thang, ánh tím, sắc trắng, hòa cùng màu vàng hoa dại, lung linh trong gió...
Một đôi vợ chồng, đừng trước vườn nho, nhìn về phía đứa trẻ tràn đầy yêu thương mỉm cười.
Cậu bé cũng vui vẻ cầm bón bay chạy về phía trước, ai biết đột nhiên chân lại vấp phải một cành cây, cậu bé a lên một tiếng ngã xuống, lập tức phát hiện ra toàn bộ đại não như bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/1274706/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.