Đường Khả Hinh nhanh chóng chạy ra ngoài tòa nhà Hoàn Á, cô chống tay vào một thân cây, lại một trận buồn nôn kéo đến. Cô thở hổn hển ngẩng đầu, hai mắt mông lung nhìn về phía trước, ánh mặt trời nóng hừng hực, chiếu lên những tán cây xoài, những quả xoài xanh biếc ỉu xìu, hai mắt của cô lóe ra, kinh hãi vươn tay áp vào bụng mình, hồn xiêu phách lạc nói: "Không thể nào? Sao có thể? Lúc này mới qua bao lâu?"
Một luồng ánh sang mặt trời rực rỡ, chiết xạ xuống.
Đường Khả Hinh cảm giác cơ thể vừa nóng vừa đổ mồ hôi, cô nặng nề thở ra, dùng tay quạt lên mặt, khẩn trương gấp gáp nói: "Sẽ không ! ! Không có khả năng! Sao mình có thể mang thai? Nếu như mình mang thai, mình làm sao tham gia thi đấu? Sẽ không , sẽ không ! ! Sẽ không !"
Cô bước nhanh vào khách sạn Á Châu, vươn tay đạp vào đầu của mình, thầm trách bản thân, vì sao cùng Trang Hạo Nhiên trải qua một đêm như vậy, lại không áp dụng biện pháp tránh thai?
Bước chân nhanh chóng dừng lại! !
Đường Khả Hinh lập tức vươn tay chỉ, mắt mở to, tính toán thời gian, liền muốn uống thuốc tránh thai, không phải là sau bảy mươi hai tiếng đồng hồ vẫn còn có tác dụng? Cô không ngừng nhẩm tính, rốt cuộc tính ra tới hôm nay, đã là ngày thứ ba, mặt của cô nhăn lại, không ngừng đụng đầu vào bức tường ngoài đại sảnh, dọa chết người!
Một chiếc xe Landrover màu đen , chậm chạp dừng trước cửa khách sạn.
Tô Thụy Kỳ mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/1274640/chuong-790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.