Bài nhạc jazz "Đối với em yêu không bao giờ là đủ", tiếp tục sôi động vang lên. Trang Hạo Nhiên mồ hôi nóng nhễ nhại cùng em gái lớp dưới mặc váy ngắn màu đen gợi cảm, tay nắm tay di chuyển bước chân, cùng cô đứng cạnh bể bơi, lãng mạn gợi cảm nhảy những vũ điệu nóng bỏng. Những người đàn ông xung quanh cũng sôi nổi phối hợp với vũ điệu sống động của Trang Hạo Nhiên, nhiệt liệt vỗ tay. Mấy người Lâm sờ Nhai đứng một bên, thật sự có chút kinh hãi run sợ nhìn Trar^ Hạo Nhiên, Nhã Tuệ cũng có vài phần lo lắng nói: "Tổng giám đốc Trang không sao đấy chứ" "Không có việc gì mới là lạ!" lãnh Mặc Hàn nhìn Trang Hạo Nhiẻn, nhàn nhạt nói. Mọi người cùng nhau sững sờ. "Thị trưởng Tống tới..." Có người nói nhỏ. Mấy người Lâm Sở Nhai nghe được câu này, lập tức sửng sốt, thoáng chút khẩn trương quay đầu, nhìn về phía kia của bãi cỏ... Tống Vĩ Thần lỉm cười nhẹ dắt Đường Khả Hinh, đón cơn gió mát lành tối na dưới sự chi dẫn của quản gia, giẫm trên cỏ mềm, đi về phía sàn nhảy náo nhiệt bên kia. Nhã Tuệ cùng Trần Mạn Hồng nhìn thấy Khả Hỉnh quả thật là cùng thị trường Tống khiến bọn họ kinh ngạc nhìn cô. Đường Khả Hinh cũng bộc lộ vài phần lúng túng, tay khoác nhẹ vào khuỷu tay Tống Vĩ Thần, nâng đuôi váy dài, đi về phía sàn nhảy bên kia, thinh thoảng Tống Vĩ Thần còn vô cùng thâm tình và dịu dàng nhìn cô, nói: "Đến tham dự tiệc sinh nhật của cấp trên, có phải rất căng thẳng hay không?" "..." Đường Khả Hinh nghe lời này, cũng không biết nói gì, chỉđành cười khổ.. "Đừng căng thẳng... Tối nay cô là bạn gái của tôi.." Tống Vĩ Thần cười, lại tiếp tục dắt Đường Khả Hinh đi về phía trước, hai người cùng nhau nhìn thấy nhân vật chính của bữa tiệc đêm nay -Trang Hạo Nhiên, đang cùng một cô gái tóc vàng gợi cảm người Mỹ, tay nắm chặt tay nồng nhiệt nhảy múa, vóc người anh thực sự cao lớn đẹp trai, thắt lưng rắn chắc, chi là động tác xoay người trong nhát mắt cũng có thể tỏa ra vẻ nam tính hấp dẫn chết người... Đường Khả Hinh nhìn Trang Hạo Nhiên như vậy, không hiểu sao trong lòng có chút căng thẳng. Quản gia lập tức bước nhanh đi tới bên cạnh Trang Hạo Nhiên, nói có thị trường Tống tới. Trang Hạo Nhiên dường như khòng nghe thấy, vẫn tiếp tục cùng em gái nhảy múa, mồ hôi nóng nhỏ xuống, lướt qua khuôn mặt kiên nghị của anh. Tống Vĩ Thần cùng Đường Khả Hinh đứng một bên, có chút lúng túng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên. Nhã Tuệ, Trần Mạn Hồng và Tiếu Nhu nhìn thấy Đường Khả Hinh, biết lúc này không thích hợp đi qua, nhưng vẫn cười vẫy tay với cô. Đường Khả Hinh cũng nhìn bọn họ dịu dàng cười, không hiểu sao lại nhìn về phía cấp trên đang cùng cò gái kia cuồng nhiệt nhảy múa. Quản gia đứng một bên, có chút sốt ruột, dù sao thị trường Tống cũng là người của ủy viên Trương, không thể đắc tội. Trang Hạo Nhiên vẫn không để ý đến bất cứ ai, lấy thân phận tối nay là tiệc sinh nhật mình, vô cùng bá đạo cùng em gái nhảy múa, mặc kệ người khác đang chờ mình. Người giúp việc thấy vậy, nhanh chóng đí vào nhà, thông báo với hai nhà Tưởng - Trang, để tránh đắc tội với người khác. Trang Tĩnh vo nghe lời này, lập tức dặn dò thư ký đi nhắc nhờ con trai. Thư ký lập tức gật đầu, nhanh chóng đi ra ngoài... Trong nháy mắt Trang Hạo Nhiên lại ôm em gái xoay tròn giữa không trung, nhanh chóng buông ra, cuối cùng lại một tay ôm chặt hông cò, kết thúc bằng một tư thế rơi xuống thật hoàn mỹ. Tiếng vỗ tay lại nhiệt liệt vang lên. Trang Hạo Nhiên vừa thờ dốc vừa cười ôm lấy em gái, lại xoay tròn một vòng, mới đặt cô xuống đi tới, dường như lúc này mới nghe được lời quản gia nói, bộc lộ vài phần kinh ngạc nhìn thấy phía bên này bể bơi, liếc qua Đường Khả Hinh tối nay mặc chiếc váy dài cúp ngực màu xanh ngọc, tóc dài thắt bím, đeo khuyên tai kim cương hình lá, tay vòng vào khuỷu tay Tống Vĩ Thần, như chim én nhỏ nép vào người... Anh lại thâm tình nhìn cô một cái bộc lộ ý cười, mới nhìn về phía Tống Ví Thần nhiệt tình tươi cười, bước tới vươn tay nói: "Thị trường Tống! ! Thật xin lỗi! Vừa rồi nhạc khiêu vơ quá lớn, không nghe thấy, cảm ơn ngài đã đến.” "Sinh nhật vui vẻ. Chúc tổng giám đốc Trang mỗi năm mỗi tháng đều được như ngày hôm nay...” Tống VĩThần cơng khách khí vươn tay, bắt tay với Trang Hạo Nhiên. "Cảm ơn..." Trang Hạo Nhiên cùng anh bắt tay xong, lại không để ý liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh một cái. Đường Khả Hinh cũng có chút lúng túng ngẩng đầu, nhìn Trang Hạo Nhiên, mèm giọng nói: "Tổng giám đốc, chúc anh sinh nhật vui vẻ." Trang Hạo Nhiên nhìn cô không nói gì. Tống Vĩ Thần nghe được lời này, mỉm cười vưon tay, nhẹ kéo hông Đường Khả Hình, mới dịu dàng nói: "Nghe nói Khả Hinh từng là thư kỷ của tổng giám đốc Trang, về sau lai thành nhân tài của bộ phận rượu Hoàn cầu?" "Không phải đã từng..." Trang Hạo Nhiên nhàn nhạt nhìn Đường Khả Hinh, nói: "Bây giờ cô ấy vẫn là người của Hoàn Á chúng tôi, chi là bị điều đi mà thôi." Đường Khả Hinh không hiểu ngẩng đầu, nhìn anh một cái. " Phải không?" Tống VĨThần lặp tức mỉm cười gật đầu nói: "Thật sự là quá trùng hớp, tôi hẹn Khả Hinh lâu như vậy, cuối cùng hôm nay cô ấy mới nhận lời cùng tôi dùng cơm, không nghĩ đến, tôi lại muốn tới tham dự tiệc sinh nhật của tổng giám đốc Trang... Liền mời cô ấy cùng đến." Trang Hạo Nhiên nghe lời này, có chút buồn cười nhìn về phía Đường Khả Hình, nói: "Nói cách khác, nữ thư ký này của tôi, có lẽ không biết, tối nay phải đi tham dự tiệc sinh nhật của cấp trên sao? Nếu như biết, có khi còn không dám đến đây chứ?" "..." Đường Khả Hinh bất giác ngẩng đầu, nhìn Trang Hạo Nhiên. Trang Hạo Nhiên cũng chỉ nhàn nhạt nhìn cô một cái, mới lại nỏr nụ cười nhìn Tống Vĩ Thần, hơi tránh người nhường lối, nói: "Thị trường Tống, cha mẹ tôi đều ờ bên trong, mời ngài vào bên trong ngồi... Bên ngoài quá ầm ĩ, hôm nay bạn bè của tôi đến hơi nhiều, thực sự xấu hổ." "Vào thôi..." Tống Vĩ Thần nói xong, lập tức muốn vươn tay, lại kéo hông Đườr^ Khả Hinh, đí vào trong. "Khả Hinh!! !!" Mấy người Lâm sỏr Nhai nhìn thấy Đường Khả Hinh, lặp tức sôi nổi đi đến, thoáng cái kéo cô lại, nhiệt tình cười to nói: "Thật tốt quá! Không nghĩlà cô có thế đến! ! Tối nay nhất định phải cùng chúng tôi nhảy múa!" Đường Khả Hinh lập tức bị mấy ngưòi Lảm sờ Nhai kéo ra, cô nhìn các phó tổng mỉm cười, lại có chút khó xử nhìn vè phía Tống Vĩ Thần. Tống Vĩ Thần có thể hiểu được, mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh, nói: "Hôm nay khó có dịp cùng đồng nghiệp gặp gỡ, cùng nhau vui vẻ đí. Một lát nữa tôi sẽ ra." "Được..." Đường Khả Hinh chi đành cười tỏ ý xin lỗi. "Xin mời !" Trang Hạo Nhiên vươn tay, mời Tống VĩThần đỉ vào biệt thự. Đường Khả Hinh không hiểu sao lại nhìn về phía bóng lưng của bọn họ. "Khả Hinh! !" Mấy người Nhã Tuệ cũng lập tức đỉ tới trước mặt cò, cười nói: "Sao cô và thị trường Tống lại đến đây?" "Tôi..." Đường Khả Hinh lập tức có chút khó xử nhìn mấy người Nhã Tuệ cười khổ nói: "Tôi cũng không biết, là sẽ cùng thị trường Tống đến đây dự tiệc sinh nhật tổng giám đốc, tôi thực sự không thể việc cớ từ chối thị trưòng được # anh ấy đã mời tôi rất nhiều lần... Trước kia là vì có chuyện nhờ anh ấy giúp đỡ... Hơn nữa trước đó tôi cũng đã đồng ý... Sau này mới biết sinh nhật tổng giám đốc... Tôi không thể mất uy tín được..." Nhã Tuệ nghe xong, không nhịn được gật đầu, bất đắc dĩ cười nói: "Tôi hiếu rồi." Trần Mạn Hồng lại đứng một bên, cười nói: "Thật là oan nghiệt mà!" "Hả?" Đường Khả Hinh không hiểu nhìn Trần Mạn Hồng, kỳ quái hỏi: "Sao vậy?" "Không có việc gì! uống rượu đi!" Trần Mạn Hồng chỉ cười nâng một ly rượu, đưa cho Đường Khả Hinh. Đường Khả Hinh nhận lấy, mỉm cười uống một ngụm nhò. Lúc này, Trang Hạo Nhiên nhanh chóng bước xuống cầu thang, đi ra ngoài bãi cỏ, mấy người Lâm sờ Nhai nhìn thấy anh ra, lập tức đều tim lý do tự mình rời đi... Đường Khả Hinh đang cùng Nhã Tuệ nói chuyên phiếm, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên sắc mặt trầm lắng, hơi cúi đầu đi về phía mình, tim cô bịch một tiếng nhảy dựng lên, cững biết đêm nay không đươc lễ phép, cũng không dám nói chuyện... Mấy người Nhã Tuệ nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đến, cũng lặp tức im lặng rời khỏi. Trang Hạo Nhiên cdng không khách khí đứng trước mặt Đường Khả Hình, sắc mặt bình thản nhìn cô. Đường Khả Hình cung ngẩng đầu, nhìn anh một cái. "Ngồi đí." Trang Hạo Nhiên không nói hai lời, lấy tư cách là cấp trên, đi về phía bãi cỏ bên cạnh, ngồi xuống bàn ăn nằm biệt lập, anh mệt mỏi thờ hổn hển, lấy phong thái vô cùng lười biếng, nhắm mắt lại, nặng nề thờ. Đường Khả Hỉnh cũng lặng lẽ đi đến bàn ăn, thật cẩn thận ngồi xuống, đặt ly rượu trên bàn, có chút lúng túng chớp nhẹ đòi mắt "Cấp trên như anh, thật là một chút mặt mdi cũng không có!" Trang Hạo Nhiên đột nhiên ngồi dậy, nhìn Đường Khả Hinh mỉm cười nói: "sinh nhật anh ba mươi tuổi, chuyện lớn như vây, em lại có thế không đến... Xem chừng ngoài phòng làm việc của em ra, thật không chứa được người nào nữa." Đường Khả Hinh ngẩng đầu, không hiểu nhìn anh một cái. "Thiếu gỉa, tổng giám đốc tập đoàn Gia Huy biết hôm nay là sinh nhật của cậu, có đưa tới một chiếc siêu xe trị giá 800 vạn." Quản gia thật cẩn thận bưng khay, phía trên có đặt chìa khóa xe. "ừ." Trang Hạo Nhiên chỉ nhàn nhạt trả lời, sau đó nhìn Đường Khả Hinh cười nói: "Ngược lại anh rất tò mò, em vốn nghĩ không thể đến dự tiệc sinh nhật tối nay, vậy rốt cuộc là tặng quà gì cho anh đây?" Đường Khả Hinh ngồi tại chỗ, nhìn anh thật lâu, biết anh chưa xem, liền cười nói: "Tổng giám đốc Trang thân phận tôn quý, quằ nhận được, đa số đều là vô giá, đối với loại quà tặng của người đơn giản như chúng em, thực sự là bé nhỏ không đáng kể... Nhưng dù sao đi nữa, nó cũng là một phần tâm ý của em. Xin anh vui lòng nhặn cho.” Trang Hạo Nhiên trầm mặc nhìn nàng thật lâu, mới đột nhiên cười, gõ ngón tay nói: "Đem quà của Khả Hinh tới đây. Tôi muốn tự mình xem!" "Vâng!" Quản gia nghe, lập tức xoay người đí vào trong nhà. "Anh đang nghĩ..." Trang Hạo Nhiên nhin cô, nhịn không được cười nói: "Em hẳn là sẽ không... Cho anh một con bướm chứ?" Đường Khả Hinh nghe lời này, chỉ cúi đầu cười.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]