Trên đường cái, thật sự rất náo nhiệt.
Hôm nay chủ nhật, cho nên mới có rất nhiều người đến, một vài quán ăn nhỏ còn chơi nhạc của Michael Jackson.
Một tiệm trang phục nho nhỏ.
Trang Hạo Nhiên hết sức tao nhã ngồi ở trên ghế sa lon trước gương to, hơi mở rộng chân dài người mẫu của mình, ngồi xuống bắt chéo chân, cùi chỏ tựa vào thành ghế sa lon, ngón tay chống cằm, mặt lộ ra nụ cười nhìn cánh cửa kia. . . . . .
Bên cạnh, bà chủ tiệm vừa liếc Trang Hạo Nhiên, vừa đưa tiền cho người ta, ngây ngốc nói: “Đây là 180 đồng, cám ơn.”
Người khách nữ kia sửng sốt nhìn bà chủ, mình chọn cái quần này, 180 đồng, mình đưa bà hai trăm đồng, sau đó bà thối lại cho mình 198 đồng. . . . . . Thật sự không nhịn được nhìn bà chủ, tò mò cười nói: “Bà chủ?”
“À?” Bà chủ kể từ lúc Trang Hạo Nhiên dắt Đường Khả Hinh đi vào, bà vẫn ở trạng thái thiếu dưỡng khí.
“Bà thối lại cho tôi 180 đồng, tôi rất vui lòng, nhưng bà xác định chờ tôi đi ra ngoài, sẽ không chạy đuổi theo tôi chứ?” Người khách nữ nhìn cô, cười hỏi.
Lúc này, bà chủ mới nhìn vị khách nữa này, mặt đỏ lên, vội vàng lấy lại 160 đồng, mới nói: “Thật xin lỗi, ngượng ngùng.”
“Không có việc gì! Đẹp trai ai cũng thích!” Người khách nữ nhìn Trang Hạo Nhiên ngồi ở trên ghế sa lon, phong cách tự nhiên và tôn quý, cô cũng thất thần mới vội vàng đi khỏi.
“Xem được không?” Đường Khả Hinh đột nhiên đẩy kính toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/1274448/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.