Trang Hạo Nhiên nghe tiếng cười, liền chuyển ánh mắt tới trên người của cô, tò mò hỏi: “Em cười cái gì?”
Đường Khả Hinh im lặng không lên tiếng, tiếp tục mỉm cười thêu.
Trang Hạo Nhiên lại không có để ý tới cô, vừa vặn là thời gian quảng cáo, liền một mình đứng lên, đi về phía phòng bếp đầu kia, hỏi: “Uống gì không?”
“Tùy tiện. . . . . .” Đường Khả Hinh dịu dàng nói.
Trang Hạo Nhiên liền từ trong tủ bếp, lấy ra bình thủy tinh, ly thủy tinh, múc một chút sâm vào trong bình, nấu sôi, lại từ trong tủ lạnh lấy ra bánh ngọt dâu tây, đặt ở bên trong khay, mới cầm đi ra.
Đường Khả Hinh đang thêu, ngửi thấy mùi sâm thơm ngát, không khỏi ngẩng đầu lên.
Trang Hạo Nhiên đã để cái khay ở trên bàn trà, ngồi lại vị trí, ôm lấy gối ôm, nhìn chim cánh cụt mẹ để cho chim cánh cụt cha ấp trứng, mình đi ra ngoài kiếm ăn, chuẩn bị nghênh đón chim nhỏ ra đời, khuôn mặt lại kinh ngạc. . . . . .
“Anh nhất định là một người cha tốt. . . . . .” Đường Khả Hinh liếc mắt nhìn trà sâm, mới tiếp tục đâm kim thêu, dịu dàng nói.
“Tại sao?” Trang Hạo Nhiên nghiêng người tới trước, nhắc bình trà, rót một ly trà sâm cho cô, lại rót cho mình một ly, nâng lên uống một ngụm nhỏ, tiếp tục xem thế giới động vật, hỏi.
“Nhìn anh xem chim cánh cụt cha như vậy, nhất định rất cưng chiều đứa trẻ.” Đường Khả Hinh mỉm cười nói.
“Sẽ không! Nếu như là con trai, vừa sinh ra, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/1274433/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.