Trên đường dòng người chen chúc.
Hai người mỉm cười đi ra khỏi cửa hàng bánh ngọt, Trang Hạo Nhiên có lẽ có chút đói bụng, không ngừng xé bánh mì ăn...
"Trước khi tới đây anh không ăn điểm tâm sao?" Đường Khả Hinh nhìn Trang Hạo Nhiên, có chút đau lòng hỏi.
Trang Hạo Nhiên mỉm cười xé bánh mì, vừa ăn vừa gật đầu nói: "Uhm, lúc tới đây hơi sớm một chút, cũng không có ăn gì, cửa hàng bánh ngọt này, là nơi anh và Giai Giai thích nhất, mỗi lần anh đói bụng, cô ấy cũng sẽ tới cửa hàng này mua cho anh bánh mì."
"... ..." Đường Khả Hinh tiếp tục mỉm cười đi về phía trước.
Trang Hạo Nhiên cũng im lặng không lên tiếng.
Xe thể thao liền dừng trước cửa giáo đường, Trang Hạo Nhiên là một trong những người chịu trách nhiệm về cuộc thi đấu rượu đỏ, theo quy tắc thi đấu, anh không được quyền tiếp xúc với bất kỳ tuyển thủ nào, cho nên dù chỉ gặp mặt một lần, cũng bị cho là phạm quy, liền phải rời khỏi...
Hai người từ từ hướng về chiếc xe con đi đến.
"Thế nào đột nhiên lại chạy ra đây?" Trang Hạo Nhiên vừa ăn bánh mì, vẫn cảm thấy có chút buồn cười hỏi.
Đường Khả Hinh cũng mỉm cười, vừa cất bước đi về phía trước, vừa nói: "Vừa lúc em nhìn thấy anh lái xe rời đi, đột nhiên nhớ tới, buổi tối ở London kia, em liền như vậy rời khỏi... Thật là tàn nhẫn..."
Trang Hạo Nhiên dừng lại động tác trong tay, hai tròng mắt lóe ra, im lặng không lên tiếng.
"Đêm hôm đó, anh nhất định rất giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/1274391/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.