"Khả Hinh! ! Cô xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao để cho mình trở thành như vậy?" Nhã Tuệ lo lắng đi tới trước mặt của Đường Khả Hinh, một hai ba, kéo cô đến sau cây cột tròn thật to của khách sạn, gỡ xuống rong biển trên người cô, vừa gỡ vừa tức giận hỏi.
"Tôi . . . . ." Đường Khả Hinh cũng thật sự gấp gáp xin lỗi, vừa vươn tay nắm rong biển trên người mình, vừa nói: "Vừa rồi lúc tôi đi tới đây, gặp phải một chiếc xe đông lạnh xảy ra tai nạn giao thông ở phía trước, rất nhiều hải sản đổ hết xuống mặt đường, tôi giúp mang. . . . . . tôm hùm bỏ vào trong xe đông lạnh một chút, không ngờ bị trợt chân, va phải thùng hải sản, thiếu chút nữa bị rong biểu chôn. . . . . ."
Đường Khả Hinh càng nói càng cảm thấy mất mặt, cuối cùng chỉ cúi đầu, thở nhẹ một hơi, không dám lên tiếng.
Nhã Tuệ đau lòng nhìn cô một cái, mới xoay người nhìn về phía Từ Trạch Minh cười lấy lòng, nói: "Quản lý. . . . . ."
"Ngừng!" Gương mặt Từ Trạch Minh căng thẳng, ôm vai, có chút tức giận nhìn Khả Hinh một cái, sau đó cúi đầu nghiêm túc nói với Nhã Tuệ: "Đây chính là người bạn thân mà cô nói. . . . . . thông minh, lanh lợi, vừa đáng yêu, lại hết sức say mê công việc? Cô ấy mang bộ dáng này tới gặp tôi? Muốn để lại ấn tượng sâu sắc với tôi đúng không?"
"Không phải, không phải, không phải! Hôm nay chỉ là ngoài ý muốn!" Nhã Tuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/1273898/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.