Editor: Ngày Đẹp Tươi
Mưa bụi trắng xóa, nhẹ bay xuống đất...
Đô thị phồn hoa, ánh đèn nê ông vẫn lóe ra thứ ánh sáng huyễn lệ, vô số người đi đường, cầm dù đủ mọi màu sắc, lui tới... Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi trắng cùng quân tây nhung màu lam đậm, đón mưa bụi nhẹ nhàng, khuôn mặt bị ướt đẫm, hai mắt cũng ngấn lệ, nắm đôi bàn tay nhỏ bé lạnh buốt của Đường Khả Hinh, từ từ cất bước đi về phía trước, cái túi quả đào vẫn dập dờn bên người, phàm là tất cả những hồi ức có liên quan đến bọn họ, đều đáng quý trọng như vậy...
Đôi mắt Đường Khả Hinh cũng ngấn lệ, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt tiều tụy, cũng bị mưa bụi bay vào ướt đẫm, những sợi tóc trên đầu có phần hỗn độn, hình thành những hạt sương mù trắng xóa như hạt bụi của năm tháng, cô lại ôn nhu nghe lời giống như một người vợ, theo người đàn ông trước mặt đi về phía trước...
Hai người cứ như vậy bước đi không mục đích về phía trước, vô ý trải qua một cửa hàng áo cưới cao cấp nào đó, lộ ra tủ kính hoa lệ mộng ảo, nhìn thấy bên trong có một cô gái xinh đẹp động lòng người, làn da trắng tuyết, mặc chiếc áo cưới tuyết trắng mộng ảo, tóc thắt bím kiểu Hàn, mặt bộc lộ nụ cười ngọt ngào xấu hổ, hướng vào trong một chiếc gương trang điểm kiểu Âu nào đó, cùng bạn bè ngọt ngào trò chuyện với nhau, dường như đang nói áo cưới mộng ảo rất đẹp...
Đường Khả Hinh sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646994/chuong-1230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.