Edit: Hương Giang
Bệnh viện, kiến trúc màu trắng, ở trung tâm thành phố, đài phun nước chiết xạ chói mắt, trận trận xông thẳng lên trời.
Một chiếc xe con màu đen chạy nhanh, chậm dừng trước đài phun nước, cửa sổ xe in lên ảnh ngược của một khuôn mặt nghiêng ôn nhu, cô phủ đầu, trong lòng ôm chặt bó xạ hương bách hợp chăm chú nhìn thật sâu, ngửi mùi hương hoa tỏa ra, nhớ tới hoa bách hợp có ý nghĩa là tình yêu vĩ đại, lòng của cô tức khắc rung động vô hạn... Tài xế thập phần tôn kính mở cửa xe, cô chậm rãi ôm bó hoa bách hợp đi xuống xe...
Trước bệnh viện vô số bác sĩ cùng y tá thay nhau lui tới.
Đường Khả Hinh sâu ngưng gương mặt, ôm bó xạ hương bách hợp, dần dần bước đi vào trong sảnh lớn của bệnh viện, lập tức, cảm giác có người nhìn mình, cô xoay người, dọc theo khu nội trú màu trắng quen thuộc đi đến, mỗi một bước, hai mắt của cô lại đỏ thêm một phần, dập dờn ánh lệ...
Thời gian, dường như dừng lại, thời gian ở trước mặt của ông, vẫn luôn vậy luôn trôi chậm hơn bình thường...
Đường Khả Hinh ôm chặt bó hoa bách hợp, hai tròng mắt lại lóe lên mấy phần cường liệt quang mang, hai tay kìm lòng không được nắm chắc bó hoa hạ màu tím đóng gói giấy tím mộng ảo, nhớ tới hôm nay khi thêu hoa Tô Thụy Kỳ nói, hôm nay là ngày cuối cùng gia gia nhậm chức tổng lý, ông còn có thể sử dụng một ngày quyền lợi, để mình mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646976/chuong-1223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.