Editor: Hien Eliza
Trong rừng rậm, mưa bay lấp lánh.
Hách Dục Hải giống như mãnh thú, từ trong rừng rậm u ám vọt được ra, theo sau ông ta là nhóm thuộc hạ giống như động vật siêu nhiên, tạo thành bóng đen bao quanh từ trong rừng rậm lao ra. Lúc này, ở trong rừng trong nháy mắt có vô số chim muông hoang thú kinh hoàng chạy toán loạn, chỉ có loài quạ đen phát ra âm thanh thê lương rồi vỗ cánh như cuồng phong bão táp bay thẳng lên bầu trời……..
“Tới!”
Một thanh âm ở trong rừng lạnh lẽo đến cực độ, lạnh lùng vang lên.
Chỗ rậm rạp nào đó trong rừng, ẩn núp một lượng xe SUV quân dụng màu xanh đen, trên người Tịnh Kỳ vẫn mặc bộ đồng phục màu đen, búi tóc đen trang nhã. Nghe được tiếng gọi kia, khuôn mặt cô lộ ra vẻ mặt quân nhân lạnh nhạt cứng rắn, không nói nhiều liền trực tiếp rút súng lục bên hông ra, nhàn nhạt nghiêng mặt nhìn qua cửa sổ về phía kính chiếu hậu vỡ, đằng kia những bóng ảnh trong rừng rậm rục rịch ngóc đầu dậy, cô cười lạnh băng.
Một chiếc xe khác mở cửa ra.
Phương Di vẫn như cũ mặc áo sơ mi trắng cùng váy ngắn, mái tóc dài đặc trưng xõa ra, khuôn mặt tỏ vẻ nhàn nhạt, cầm súng bắn tỉa liên tục bắn ra, vừa lạnh lùng nhìn về phía trước, vừa trong nháy mắt đem đạn nã pằng pằng, chậm rãi chờ đợi…
Một chỗ khác trong rừng rậm.
Bóng dáng Hách Dục Hải như linh thú vọt thẳng về phía trước, cuối rừng rậm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646938/chuong-1202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.