Edit: Hương Giang
“Tưởng Văn Phong!! Đừng phá hư không khí được không?” Đường Khả Hinh nhìn về phía Tưởng Văn Phong, không khách khí kêu lên!!
Bếp trưởng cùng quản lý và mọi người, nhìn thấy Tưởng Văn Phong, tức khắc tôn kính khom người gật đầu thăm hỏi, thập phần có lễ gọi: “Tưởng nhị thiếu gia!”
Tưởng Văn Phong vừa nhai tinh bột mỳ vừa tự tiếu phi tiếu, nhìn về phía Đường Khả Hinh, trông khác gì một quý công tử đào hoa, mang theo kiêu ngạo cùng đắc ý, lo lắng nói: “Sao tôi lại phá hư không khí? Các người thưởng mỹ thực của các người! Tôi thưởng mỹ thực cửa tôi, không ảnh hưởng! Các người tiếp tục a!”
“Sao anh lại ở đây?” Đường Khả Hinh trực tiếp không khách khí nhìn về phía anh, nhanh chóng hỏi.
“Tôi tới đây tham gia lễ hội a!” Tưởng Văn Phong rốt cuộc nhịn không được cười rộ lên, nhìn về phía Đường Khả Hinh đang đần ra, nói: “Nếu không, tôi tới đây làm gì?”
“Tới tham gia lễ hội, anh còn mang mỳ căn đến ăn a?” Đường Khả Hinh bất đắc dĩ nhìn về phía người này, thật là không thể tin được nói.
“Sao tôi lại không thể mang mỳ căn đến ăn?! Ăn ngon mà! Cô cũng ăn không phải sao? Có muốn nếm thử không?” Tưởng Văn Phong lại định rút một chiếc mỳ căn ra đưa cho Đường Khả Hinh...
“Đi! Anh đừng quấy rối! Tôi đang bận đây!” Đường Khả Hinh biết Tưởng Văn Phong hay đùa dai, cô không nói thêm gì nữa, mà là nhẹ vén váy xoay người, chuẩn bị thử rượu Porter, cùng kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646917/chuong-1193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.