Editor: Minh Ngọc
Tối nay, trên bầu trời đen kịt có vô số ánh sao lấp lánh, chúng đều lung linh huyền ảo đuuowcj bao phủ bởi những ánh sắc vô cùng đẹp đẽ.
Con đường tới vườn nho trải dài vô tận, những người bù nhìn được những ánh đèn màu lam chiếu lên vô cùng rực rỡ, chiếu rọi những cành nho ánh lên một mảnh màu lục sắc, một trận gió thổi qua cũng đủ để ngửi thấy thoang thoảng mùi thơm ngào ngạt của nho.
Bữa tiệc đã kết thúc từ lâu, Chu Trường Dũng cùng Lâm Phượng Kiều đã lên tầng, thu dọn nhà cửa, có mấy công nhân đã đem giá nướng đến hồ sen phía trước vườn nho để rửa, thỉnh thoảng nghe thấy âm thanh “Leng keng” trong suốt vang lên.
Tối nay Lãnh Mặc Hàn vẫn như cũ ở Chu gia nghỉ ngơi, tới biệt viện này anh được sắp xếp cho một gian phòng khách thượng đẳng có mùi hoa lê dịu nhẹ, nơi đó hằn bóng của cây trúc nhẹ nhàng, thoải mái và lịch sự. Khi anh tỉnh rượu, mặc nguyên trên người bộ áo sơ mi đen và quần thường cùng màu, đi ra biệt viện, nhìn thấy cây long nhãn trên đất trống, chỉ thấy Trương Hoa là người làm ở đây mà không gặp Tiểu Nhu. Không biết có phải do là mới được cầu hôn nên cô vẫn cố ý tránh mặt anh hay không. Ngay cả đêm nay náo nhiệt như vậy nhưng cô vẫn không tới.
Một trận gió thổi tới, ba cành cây của cây long nhãn trăm năm tuổi ấy kêu “Róc rách” khiến Lãnh Mặc Hàn cảm thấy ớn lạnh, anh đang đứng đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646805/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.