Còn năm phút nữa gần đến hai giờ chiều!
Sóng biển tuôn trào, bọt nước bắn lên bốn phía!!
Lãnh Mặc Hàn một mình đứng ở trên bờ biển, nhìn mặt biển mênh mông bao la, sóng lớn cuồn cuộn nhấp nhô, bởi vì mưa phùn, bắn tóc anh ướt đẫm, nhưng anh vẫn đứng không nhúc nhích ở chỗ này, hai mắt lóe ra ánh sáng kịch liệt, thật lâu thật lâu......
Càng lúc càng nhiều thứ, chưa đầy 24 tiếng đồng hồ tìm kiếm, từ từ rõ ràng!!
"Lão đại!! Anh đã đứng ở chỗ này ba giờ rồi!" Mỹ Linh thật sự không nhịn được, đến gần anh nghi ngờ hỏi: "Anh chờ cái gì ở chỗ này...... Hay......"
Hai mắt Lãnh Mặc Hàn vẫn kịch liệt lóe lên, giống như đang đợi cái gì, cũng không lên tiếng!!
Thanh Bình thật sự không hiểu, đứng ở sau lưng anh, hỏi: "Lão đại!! Rốt cuộc...... Anh có kế hoạch gì nói cho chúng tôi một chút? Hai ngày nay chúng tôi sắp bị chết ngộp rồi!".
Hai mắt Lãnh Mặc Hàn lóe lên, thấy còn thời gian, liền im lặng xoay người, nhanh chóng dọc theo căn phòng nhỏ tối tăm Tiểu Nhu bị bắt đi vào bên trong, vừa đi vừa khuôn mặt nặng nề nói: “Nếu như cô muốn biết người kia đi đâu! Lúc không có phương hướng, cô vẫn không ngừng đi tới đi lui ở nơi cô ấy biến mất!! Cô luôn có thể tìm được đáp án, trong lúc quanh đi quẩn lại nhiều lần, luôn có thể tìm được manh mối! Một lần không được, vậy thì hai lần, hai lần không được, vậy thì ba lần...... Ba lần không được, thì lặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646661/chuong-1077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.