Giữa trưa ánh mặt trời, hết sức chói chang!!
Đông Anh nhận nhận của Tưởng Thiên Lỗi, cùng Tiêu Đồng nhanh chóng đi về phía hầm rượu......
Hhầ rượu dưới lòng đất bên bờ biển Khách sạn Á Châu, đang đón tiếp khác từ các nơi trên thế giới, nhưng bởi vì trung tâm kinh doanh rượu gọi điện thoại tới, yêu cầu lập tức đóng cửa chính hầm rượu, lúc này Nhã Tuệ cùng hai Tổ trưởng nhanh chóng mời tất cả tân khách đi khỏi, lúc mời mọi người đi khỏi, nhân viên chia ra ở hai bên hầm rượu, hết sức áy náy nói xin lỗi...... Mặc dù có khách cảm thấy chưa đủ tận hứng, có phê bình kín đáo, nhưng vẫn từ từ bước ra khỏi hầm rượu......
Một cơn gió quét tới, lay động rừng dừa truyền đến âm thanh "Xào xạc"!!
Một bóng người màu trắng, tránh né lẫn vào góc chết cameras của khách sạn Á Châu, đứng ở bên một rừng dừa, nhìn đám người bên ngoài hầm rượu bắt đầu khẩn cấp di tản, thậm chí thấy Lưu Nhã Tuệ đang căn dặn Tổ trưởng, nhất định trong vòng năm phút, phải sơ tán toàn bộ khách trong hầm rượu, còn lại mười phút, dọn dẹp hầm rượu, để cho khôi phục hiện trạng cũ, Tổ trưởng gật đầu một cái, lập tức đi vào trong hầm rượu......
Lúc này, Đông Anh và Tiêu Đồng cũng cầm máy điện đàm, nhanh chóng đi tới, nhìn Lưu Nhã Tuệ đang lo lắng sơ tán khách đi khỏi, ngay sau đó bọn họ nghiêm mặt đi tới, căng thẳng hỏi: "Tại sao lâu như vậy, còn chưa đi hết?"
Lưu Nhã Tuệ mệt mỏi không thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646652/chuong-1073.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.