Chương trước
Chương sau
Editor: Thùy Trang Nguyễn

Bốn giờ chiều!!

Một chiếc xe Rolls-Royce màu trắng lập tức dừng trước thảm đỏ khách sạn, Trang Hạo Nhiên nhanh chóng bước ra từ trong xe, đón luồng gió mạnh mẽ, cài lại nút áo âu phục màu trắng, vừa đi vừa nghe Tiêu Đồng hướng chính mình báo cáo sắp tới có một hội nghị nhỏ. Còn có năm giờ chiều phải đến sảnh chính tầng mười hai của khách sạn, tham gia show triển lãm trang phục mùa đông của chị gái. Đối với triển lãm trang phục mùa đông trên thế giới lần này, là ưu tiên hàng đầu của Trang Ngải Lâm, có biên tập viên tạp chí thời trang nổi tiếng thế giới, nhà thiết kế nổi danh Paris, còn có những thiên kim tiểu thư, ngôi sao quốc tế đến tham dự.

Từ đại sảnh khách sạn đã cho thấy, trừ bỏ trận thi đấu rượu đỏ, còn có những phóng viên giải trí tay cầm camera đi về hướng tầng mười hai.

Trang Hạo Nhiên nghe nói chuyện này, liền tạm dừng giữa đại sảnh, nghĩ ngợi một lúc mới xoay người, nhìn về phía Tiêu Đồng nhanh chóng nói: “Đợi một lát nữa nếu có thời gian, cô chuẩn bị cho tôi một bó Bluelover! Nhất định phải có thật nhiều những đóa hoa tươi đẹp, chị của tôi rất thích màu xanh lam!”

“Vâng!” Tiêu Đồng gật đầu!

Lúc này, Tô Lạc Hoành, Lâm Sở Nhai, Tào Anh Kiệt bọn họ sau khi thăm Uyển Thanh, bởi vì có việc phải làm nên cũng nhao nhao mở cửa xe đua trở về. Cũng chính vào lúc này, có một người đàn ông đẹp trai bước xuống khỏi xe đua, khiến cho các vị thiên kim tiểu thư không kìm được lòng mà dõi mắt nhìn theo, ba tên cầm thú kia cảm thấy rất có mặt mũi, không kìm được nở nụ cười đắc ý, cùng đi theo vào trong đại sảnh, đi phía sau Trang Hạo Nhiên!!

“Đêm nay tổng giám đốc Tưởng có tới không?” Trang Hạo Nhiên nghĩ một chút liền hỏi Tiêu Đồng.

“Hẳn là sẽ tới!” Tiêu Đồng không kìm được lòng cười nói: “Tôi cảm thấy tổng giám đốc Tưởng thật sự thích chị Trang của chúng ta! Mặc kệ đại tiểu thư trêu trọc anh ấy như thế nào cũng sẽ không để ý! Chỉ cần đại tiểu thư ở trong khách sạn, anh ấy đều dặn dò Đông Anh cùng trưởng phòng Lý chăm sóc tận tình, không thể có một chút nhạt nhẽo nào. Lần trước đại tiểu thư ở Nhã Các dùng cơm trưa, tổng giám đốc Tưởng cũng đang dùng cơm ở sát vách, còn tự mình đến chào hỏi, trò chuyện một khoảng thời gian!”

Tô Lạc Hoành nghe lời này, nhịn không được cười nói; “Nếu không, chúng ta đem bọn họ ghép thành một đôi đi! Hiện tại chị em yêu nhau rất phổ biến, phải không? Anh Kiệt!!!”

“Cút!!” Tào Anh Kiệt bật cười, nói: “Năm trăm năm trước của anh đây chính là vợ chồng rồi. Anh đây không kể là nữa người trên hay nữa người dưới đều cao to dũng mãnh là được rồi?”

Trang Hạo Nhiên nghe vậy nhịn không được cười nói: “Quên ý định của mấy người đi. Chị của tôi là của Bác Dịch. Tạm thời là vậy!!”

“Hai người bọn họ không phải chia tay rồi sao?” Lâm Sở Nhai cười hỏi.

“Chuyện tình cảm ai nói chính xác được! Thoạt nhìn đặc biệt một người không diễn trò, không chừng cuối cùng có thể thành?” Trang Hạo Nhiên nói mà có chút đắc ý chính mình lúc đó không buông tha Đường Khả Hinh, bèn cất bước đi về phía trước, lại phát hiện phía trước có một cô bé nhỏ khoảng sáu bảy tuổi, mái tóc ngắn tết lại, mặc váy trắng, ôm trong tay một con gấu nhỏ đứng bên canh người mẹ, nhìn về phía mình vẻ mặt hồng hào, dáng vẻ kinh ngạc cùng xấu hổ. Vẻ mặt anh hiện lên vẻ mị lực, hai mắt ẩn chức ẩn tình, cười cười nhìn về phía cô bé nhỏ kia, không kìm lòng được hướng về phía cô bé lóe lên một ánh mắt.

Cô bé nhỏ lập tức cảm thấy hô hấp dồn dập, khuôn mặt có chút đỏ hồng, cảm thấy lúc này chú thật đẹp trai.

Trang Hạo Nhiên nhịn không được cười rộ lên, tiếp tục mang vẻ mặt đẹp trai đắc ý cất bước đi về phía trước, vừa đi vừa lại nhanh chóng nghiêng đầu nhìn Thục Dao, lo lắng hỏi: “Buổi chiều tình huống của Khả Hinh thế nào rồi?”

Trương Thục Dao theo anh đi về phía trước, buồn cười.

Trang Hạo Nhiên dừng bước lại, gương mặt bộc lộ sự nghi hoặc cùng lo lắng, hỏi: “Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”

Trương Thục Dao cầm một sấp tấm ảnh trong tay, là Tịnh Kỳ giám sát trung tâm lúc đó chụp lại, cô hơi giấu phía sau, không giám lộ ra.

Trang Hạo Nhiên tức khắc trừng mắt liếc cô một cái, liền hơi khom người đoạt lấy sấp ảnh trong tay cô, sau đó bình tĩnh rút ra tấm thứ nhất, phảng phất có điểm buồn chán nhìn vào tấm ảnh.

Khuôn mặt anh lập tức căng lên, hai con mắt mở to, hiện lên những tia đỏ như máu nhìn thấy trong tấm ảnh là hình Tô Thụy Kỳ ôm chặt Đường Khả Hinh, cúi người hôn lên đôi môi cô, vô cùng ngọt ngào, vô cùng sâu sắc!! Phanh —————— thượng đế như đang cầm một cái chảo, bịch một tiếng đập vào cái ót của anh, triệt để ảnh hưởng đến đại não anh, người này cư nhiên không nói hai lời liền trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

“Lão đại —————— “

Một tiếng kêu vừa sốt ruột vừa khẩn trương vang lên, truyền ra khắp toàn bộ đại sảnh!

Thời gian từng chút một qua đi, mặt trời buổi chiều cũng muốn tranh thủ nhanh một chút lặn xuống ngoài khơi, không có mặt mũi gặp người khác.

Phòng làm việc của tổng giám đốc đầy ắp người.

Trang Hạo Nhiên cả người mặc áo sơ mi màu đen, quần thường cùng màu, đang nằm trên ghế sô pha, anh đã hôn mê được một giờ lúc này mới dần hồi phục tinh thần, lại vẫn như cũ kiểu bệnh nặng không khỏi, nặng nề thở gấp nơi lồng ngực, chậm rãi mở mắt ra, tức khắc nhìn thấy Tô Lạc Hoành, Lâm Sở Nhai, Tào Anh Kiệt, Lâm Đồng mấy người đứng thành một hàng, cúi đầu kinh ngạc nhìn về phía mình!

Gương mặt anh lập tức nhăn lại, trái tim đau đớn như bị ai nhéo một phát,đưa tay đặt lên ngực, quay mặt đi chỗ khác, rúc mặt vào trong sô pha, giọng nói khan khan mệt mỏi: “Cút ngay!! Lục phủ ngũ tạng của lão tử nát hết rồi. Sắp chết rồi.”

Tô Lạc Hoành thật sự là coi thường Trang Hạo Nhiên, vẻ mặt bộc lộ sự mất thể diện, khinh bỉ nói: “Tôi – con bà nó!! Nửa người trên đẹp trai, cùng với nửa người dưới là trở thành một người đẹp trai như vậy!! Cư nhiên chỉ nhìn một tấm hình, anh liền mất thể diện mà ngất đi giữa đại sảnh khách sạn như vậy! Anh có biết vừa rồi anh nhắm mắt lại đến giờ đã qua một tiếng đồng hồ, thị trường chứng khoán giống như đang cười vào mặt anh, nhanh chóng tụt xuống cho đến bây giờ. Bà nó. Có muốn mất hết thể diện như thế không hả?”

“Đúng vậy!!” Lâm Sở Nhai cũng một trận tàn bạo nhìn về phía Trang Hạo Nhiên tức giận nói: “Lão tử vừa mới đem anh từ trên mặt đất nâng lên, anh có biết tôi rất bối rối không? Rốt cuộc là nhấc chân lên trước, hay là nâng đầu anh lên trước mới có thể làm cho anh vẫn giữ dáng vẻ đẹp trai?!!”

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, vươn tay chống lên sô pha, liếc Lâm Sở Nhai, vẫn có để ý chuyện này hỏi: “Kia... Vậy cậu nâng thế nào?”

“Còn có thể nâng thế nào?” Tào Anh Kiệt tức giận đến nghiến răng nghiến lợi nhìn anh kêu to: “Đương nhiên là kéo đôi chân dài của cậu chạy về phía phòng làm việc! Cố gắng không để phóng viên chụp được dáng vẻ này của cậu!”

“A!!” Trang Hạo Nhiên nhăn mặt lại, đưa tay đặt lên vị trí trái tim trên ngực mình, vẻ mặt đau khổ muốn điên rồi, cái gì anh cũng đều không để ý, nhưng rất chú ý đến dáng vẻ không đẹp trai của chính mình.

Lúc này, Tiêu Đồng là lo lắng cho thân thể của Trang Hạo Nhiên, lập tức lấy ra một lọ dầu thuốc của chủ tịch thường sử dụng, đổ một chút ra lòng bàn tay, lại đưa tay hướng về phía lồng ngực của Trang Hạo Nhiên, vì anh mà khẩn trương xoa nhẹ, vừa xoa vừa nói: “Lão đại! Anh không sao chứ! Anh xác định bây giờ anh bình thường sao?Cán bộ cấp cao của tập đoàn Hoàn Á cùng Á Châu toàn bộ đều tới đây, đứng ngoài cửa đông nghịt! Thành viên ban giám đốc của Hoàn Cầu và chủ tịch cũng muốn tới. Mọi người đều rất quan tâm đến anh!”

“Tôi không muốn gặp ai! Ai tôi cũng không muốn gặp!! Trái tim tôi đang đau như dao cắt. Lục phủ ngũ tạng đều tan nát hết rồi.!” Trang Hạo Nhiên đưa tay ấn chặt lồng ngực của mình, nhớ tới Đường Khả Hinh cùng Tô Thụy Kỳ hôn nhau, rõ ràng cảm giác được giữa hai người bọn họ tâm đầu ý hợp như vậy, anh lại thấy tan nát cõi lòng cả người nằm dài trên ghế sô pha, ấn chặt ngực kêu lên: “Chịu không nổi!! Lão tử muốn chết!!”

Trương Thục Dao lúc này mới cười cười xuất hiện, thò đầu ra, nghĩ muốn xem kịch vui nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nói: “Lão đại! Anh đúng thật là không dùng được! Bất quá đây mới chỉ là một tấm hình! Không hôn! Còn cách một ngón tay!”

“Còn cách một ngón tay!!” Trang Hạo Nhiên cảm thấy trái tim càng đau, trực tiếp tay ấn chặt trên ngực, lại đau đến tê rần kêu lên: “Cũng là bởi vì cách một ngón tay mới lo lắng!! Không chịu nổi!!”

Anh nói xong, cả người lại nằm dài trên sô pha, vươn tay đập vào ngực mình, vẻ mặt đau khổ nói: “Lão tử thật sự chịu không nổi! Tiếp tục như vậy, sớm muộn cũng chết vì bệnh tim!”

Phốc!! Trương Thục Dao nghe lời này, nhịn không được cười rộ lên!

“Anh và tiểu Đường đã phát triển đến bước này! Anh còn sợ gì? Anh đường đường là một người đàn ông, lại còn vì chuyện này mà ngất đi?” Tô Lạc Hoành thực sự không thể hiểu được!!

“Các cậu còn không hiểu tôi!” Trang Hạo Nhiên lại đau khổ ấn vào lồng ngực của mình, trái tim đập thình thịch nói: “Lão tử chính là cướp Khả Hinh trở về từ tay tổng giám đốc Tưởng đấy!”

Cho nên, người nào đó sớm hay muộn cũng phải trả lại.

Tất cả mọi người nghe lời này đều bất đắc dĩ nhìn anh.

Trang Hạo Nhiên một bên nặng nề thở dốc, một bên hai mắt nhanh chóng lưu chuyển, cảm thấy tiếp tục như vậy sớm muộn cũng không phải biện pháp, các ngón tay anh nắm chặt ngón cái, trong nháy mắt nghĩ tới điều gì đó liền tức khắc ngồi dậy, nhìn Tiêu Đồng nói: “Lập tức đem hai mươi bảy con chim anh vũ lão tử nuôi dưỡng đến đây!!”

“A?” Tiêu Đồng kỳ quái nhìn về phía anh!!

“Mau lên!!” Trang Hạo Nhiên nặng nề thở ra, trên mặt bộc lộ vẻ khẩn trương, quay mặt sang nhìn lúc Tiêu Đồng mở cửa ra, thấy thật nhiều cán bộ cao cấp đang đứng bên ngoài, anh lập tức sốt ruột phất tay nói: “Bảo bọn họ đều đi hết đi! Hiện tại tôi rất phiền não”.

“Được!” Tô Lạc Hoành lại khinh bỉ nhìn anh một cái, mới xoay người đi ra ngoài, thông báo tổng giám đốc Trang đã không có việc gì, mọi người có thể trở về rồi.

Không bao lâu sau, An An cùng Tiêu Đồng hai người khiêng lồng chim to đùng đi về phía phòng làm việc của tổng giám đốc.

“Oa!!” Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành mấy người bọn anh không biết Trang Hạo Nhiên động tác lại nhanh như vậy, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn An An cùng Tiêu Đồng nâng lồng chim to đùng đi vào, bên trong là hơn hai mươi con chim anh vũ, mỗi con đều khỏe mạnh xinh đẹp như vậy! Bọn họ thất thần nói: “Anh nuôi nhiều chim anh vũ như vậy để làm gì?”

“Đem bọn chúng thả ra!!” Trang Hạo Nhiên lập tức khôi phục lại thân phận tổng giám đốc như thường ngày, đơn độc dựa mình vào ghế sô pha, dang hai tay ra, tràn đầy khí thế nhìn về phía hai mươi mấy con chim anh vũ xinh đẹp kia, nói thẳng: “Hôm nay mấy người các cậu ai cũng không được đi! Không cho phép tan làm về chăm sóc lão bà, không cho phép đi đuổi theo bạn gái trước, lại càng không được phép đi theo duổi mấy cô người mẫu trẻ tuổi.!! Trò chuyện cùng mấy con anh vũ này của lão tử!!”

“A?” Ba người kinh ngạc nhìn về phía anh, kêu to: “Nói cái gì?”

Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên chợt lóe, vẻ mặt vô cùng đắc ý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.