Đêm tối, gió thu lạnh rung, phía chân trời xuất hiện một màu tối quỷ dị, vẫn theo ánh trời chiều biến mất, như máu......
Đỉnh núi, một ngôi biệt thự nằm giữa cây cối um tùm cùng cỏ hoang, theo gió lạnh lẽo,sàn sạt lay động, thỉnh thoảng có vài tiếng thú kêu, từ đỉnh núi truyền đến...... Rừng núi vẫn giống như thành thị lớn, phổi “Linh Thú”, thường phát ra tiếng hít thở “Phanh, phanh, phanh”, ẩn núp, thần bí, kéo dài......
“Sàn sạt,…. Sàn sạt......” Rừng cây bui cỏ lại nghênh đón gió lạnh như băng, truyền đến từng trận tiếng vang.
Đoàn xe chậm rãi dọc theo đỉnh núi từ từ chạy nhanh đi lên, hai bên là rừng cây không biết tên đang đung đưa thay anh mở đường, rào chắn biệt thụ có mấy con cú mèo, giống như bóng tối u linh, dừng tước mạng nhện dày đặt, lăng lệ nhìn về phía trước, cho đến thấy xe hơi màu đen đi đầu, lóe ra ánh sáng kim loại quỷ dị, vèo một tiếng, đập cánh bay đi, “Phách phách “ về phía chân trời sắc hồng ấy, phe phẩy cánh!!
Đèn xe chưa mở, chiếc xe chậm rãi ở trong bóng tối đi về phía trước, cuối cùng chuẩn xác dừng ở trước biệt thự!!
Vô số người thần bí mặc áo màu đen, áo khoác đen, giống như người tàng hình, lại nhanh chóng đi về phía biệt thự ở phía trước, đứng ở trong bóng đêm, lạnh lẽo nghiêm mặt và chờ đợi, một luồng gió mạnh mẽ thổi tới, một người nữ, duy nhất mặc màu quần áo trắng, khuôn mặt của cô lạnh lẽo, buộc tóc đuôi ngựa cao, nhanh chóng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646543/chuong-1019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.