Bác Dịch chậm chạp ngẩng đầu lên, kích động nhìn về phía ủy viên Trương!!
Ủy viên Trương thật sâu nhìn về phía Bác Dịch, nghiêm túc mà khẳng định nói: “Cậu chính là đứa bé Bác tiên sinh cùng Bác phu nhân lưu lại năm đó!?”
Hai mắt của Bác Dịch lóe ra ánh sáng mũi nhọn, nhìn về phía ông, mang theo một chút đau thương gật đầu!
“Tốt!!” Hai mắt của Ủy viên Trương mãnh liệt lưu chuyển, lại quay người nhìn về phía bầu trời mưa gió âm u kia, còn có sấm sét vang dội, cả người thân thể đột nhiên dâng lên chút mênh mông, sâu kín nói: “Như vậy, tôi liền một thân một mình, công khai chân tướng bí mật của bình rượu này!! Gánh chịu trách nhiệm tôi ngụy tạo chứng cứ năm đó! Để cho dây thừng pháp luật trói lại! Các ngươi gần đây, luôn tìm kiếm, hành động như vậy, tôi cũng nên một mình gánh chịu rồi!”
“Không!!” Đường Khả Hinh liền đau lòng cùng khiếp sợ ngẩng đầu lên, nhìn về phía ủy viên Trương, nói: “ Chú Trương!! Con xin chú giúp chúng con, cũng không phải muốn chú đi làm chuyện này a!!”
Vẻ mặt của Ủy viên Trương có chút nặng nề nở nụ cười, nhìn về phía cô gái đơn thuần này.
“Đúng vậy!” Trang Tĩnh Vũ cùng Tưởng Vĩ Quốc cũng đồng thời đứng dậy, khẩn trương nhìn về phía ủy viên Trương nói: “Mấy chục năm qua, ngài vẫn luôn che chở cho Hoàn Cầu của chúng tôi!! Bảo vệ hai người lãnh đạo tập đoàn chúng tôi, thậm chí hy sinh người nhà của mình cùng con đường làm quan của mình! Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646414/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.