Editor: Thùy Trang Nguyễn
Bầu trời âm u, không bao lâu sau, một trận gió thổi đến, những hạt mưa tí tách rơi xuống.
Tất cả phạm nhân nhao nhao cầm kéo sắt, ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời đen kịt, những hạt mưa đang rơi xuống. Mỗi người đều nhìn về phía cảnh ngục, nghĩ muốn trở lại phòng giam, mấy người cảnh ngục cũng đứng bên trong bụi cỏ, cầm cái còi đưa lên miệng thổi to, làm động tác tay ra hiệu. Để cho mọi người khẩn trương cầm hết dụng cụ lên để trở về phòng giam, tất cả mọi người sôi nổi đi trong mưa, đạp lên những hòn đá gập ghềnh mà trở về.
(*) Cảnh ngục: Người canh ngục, trông coi phậm nhân.
Phía xa xa, Đường Chí Long đứng dưới một đống đá đổ nát, nhìn làn mưa đang lớn dần, mọi người đều đã chạy trở về, ông cũng lập tức cầm kéo sắt trong tay lên, chân bước qua những mảnh đá vụn, lưng hơi còng xuống, vội vã đi về phía trước.
Một người đàn ông dữ tơn có vết sẹo trên mặt luôn âm thầm kia, nhân lúc hỗn loạn, hai tròng mắt thoáng qua tia sát khí, nắm chặt con dao nhọn trong tay, từng bước đi về phía Đường Chí Long .
Mưa rơi càng lúc càng lớn, xung quanh mờ mịt.!
Đường Chí Long đi về phía trước, chân vấp phải một hòn đá, cả người ngã xấp về phía trước.
Người đàn ông mặt sẹo trong nháy mắt xuất hiện, làm bộ muốn dìu ông, con dao nhọn trong nháy mắt nâng lên, hướng về phía bụng Đường Chí Long muốn đâm tới.
Một thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646392/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.