Bệnh viện! !
Những bước chân vội vàng bước trên hành lang, có rất nhiều bác sĩ với y tá bước nhanh đến phòng cấp cứu, Trang Hạo Nhiên bị đẩy phía trước, Tô Thụy Kỳ vội vàng theo sau, cúi đầu lo lắng nhìn khuôn mặt tái nhợt của anh còn có cả máu ở khóe miệng, hai mắt anh chau lại, đi theo cùng với xe đẩy, nếu tay anh không giữ chặt ngực của Trang Hạo Nhiên thì theo kinh nghiệm nhiều năm của anh , e rằng đã khó giữ được tính mạng rồi!
“Trang Hạo Nhiên...” Đường Khả Hinh nằm ở cái giường đẩy khác, quay mặt sang, mặt tràn lệ nhìn về phía Trang Hạo Nhiên đang hôn mê, lòng của cô lại bỗng nhiên đau đớn, nhìn thấy anh bị đẩy ra hướng khác, lại nghẹn ngào kêu nhỏ: “Trang Hạo Nhiên... . . .”
Hai giường bệnh nhanh chóng bị tách ra.
“Tô Thụy Kỳ! !” Đường Khả Hinh tâm như bị đâm chọc, khóc nhìn về phía Tô Thụy Kỳ, cầu xin: “Cầu xin anh hãy cứu sống anh ấy! Em cầu xin anh!”
Tô Thụy Kỳ đứng ngoài phòng cấp cứu, xoay người, khẩn trương nhìn về phía Đường Khả Hinh...
Viện trưởng lúc này tới nhanh chóng, Tưởng Thiên Lỗi đã phân phó, ông ta mặc áo blouse rồi cùng vài bác sĩ khác cùng đi vào phòng cấp cứu————
“Không cần! ! Giám đốc Trang, để tôi cứu! !” Tô Thụy Kỳ đột nhiên không hề tin tưởng người khác, mặt lạnh nói với viện trưởng cùng người khác, anh nhanh chóng cởi bỏ áo khoác, chỉ mặc áo T-shirt màu trắng ngắn tay cùng cái quần màu đen, cứ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646322/chuong-910.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.