Bên ngoài ngục giam!
Đôi mắt của Đường Khả Hinh tràn đầy nước mắt, vẻ mặt kích động đi ra, nhìn về phía bầu trời xanh thẳm tự do, hiểu được sinh mệnh bị trói buộc, cũng không phải bức tường vây kia, mà là tâm linh trói buộc, cho dù như thế nào, cô không bao giờ muốn vì một người không quen biết, mà tâm linh và hạnh phúc bị ràng buộc... Bản thân như thế, cha cũng như vậy... Cô nghĩ tới đây, trong nháy mắt liền cầm lấy điện thoại, bấm số điện thoại nhà gọi cho mẹ, giống như có chút vội vàng nói; "Mẹ!! Giữa trưa mẹ có thời gian rãnh không? Con có việc muốn gặp mẹ..."
"Được...Ông ta không có ở nhà, mẹ ở nhà chuẩn bị cho con chút gì để ăn..."
"Không cần, chúng ta đi ra ngoài ăn đi... Thời gian của con không có nhiều..." Đường Khả Hinh nói xong, liền nắm chặt điện thoại, dựa vào chỗ ngồi sau xe, ngẩng mặt nhìn phía trước, đôi mắt kiên định cùng quyết tâm.
***
Trang Hạo Nhiên mặc cái áo sơ mi màu lam, quần tây màu trắng, xoắn hai tay áo lên, cầm di động, lại nghe được: Số điện thoại bạn gọi, hiện tại đường giây đang bận, anh liền buồn bực một trận rồi ném điện thoại xuống, ngẩng đầu nhìn về mấy cầm thú ở phía trước mặt, bất đắc dĩ nói : "Các cậu nói xem cô ấy đang bận cái gì đây? Một buổi sáng không nghe điện thoại, bây giờ cũng gần trưa rồi vẫn không nghe điện thoại! Điện thoại là chị của cô ấy, hay là anh cô ấy, nghe lời như vậy a!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646177/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.