Hội nghị tiếp tục kéo dài, đứng trước hao tổn mười hai triệu vào kế hoạch thi công thành phố rượu vang, tiến hành bỏ phiếu, kết quả đề xuất này được thông qua.
Trang Hạo Nhiên ngồi tại chỗ, lộ ra nụ cười rực rỡ, vô cùng hưng phấn.
Tưởng Thiên Lỗi vẫn lặng lẽ nhìn về phía Đường Khả Hinh.
Khuôn mặt Đường Khả Hinh ửng đỏ, không nhận được mệnh lệnh nên không dám ngồi xuống, chỉ cúi đầu không lên tiếng.
Trang Tĩnh Vũ cùng Tưởng Vĩ Quốc ngồi trên ghế chủ tịch tại phòng làm việc của mình, im lặng lật xem văn kiện, thỉnh thoảng ngẩng đầu, nhìn cô gái nhỏ đứng trong đám người, đều có cùng một loại ăn ý, cũng không nói gì.
Đường Khả Hinh có chút kỳ quái đứng tại chỗ, nhìn thấy đột nhiên phòng hội nghị yên lặng, không dám nói chuyện, chỉ là cô đứng lâu cảm thấy mệt mỏi nên muốn ngồi xuống...
Tiêu Đồng lập tức nhìn cô lắc đầu, đưa tay chỉ chỉ rồi nở nụ cười.
Đường Khả Hinh nhìn ánh mắt cùng hành động của Tiêu Đồng, đột nhiên có chút kỳ quái.
Quả nhiên...
Trên màn hình lớn trung tâm Trang Tĩnh Vũ mỉm cười nói: "Làm một lãnh đạo hơn ba trăm vạn công nhân của một công ty, thật ra tôi cảm thấy, có thể tìm được một người có tinh thần và năng lực phù hợp, thật sự rất khó. Hôm nay rốt cuộc đã mang lại cho tôi một cái nhìn mới, một bờ vai nho nhỏ như vậy, như thế nào có thể gánh vác ước mơ vĩ đại như thế, cùng với hiện thực khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646149/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.