Hoàng hôn.
Đường Khả Hinh cả người mệt như gần chết, đón ánh mặt trời chiều vẫn như cũ chói lọi, kéo lên cái bóng thật dài, ôm cặp công văn màu hồng thẫm, dọc theo đường lớn trồng đầy cây anh đào đi về phía nhà mình...
Cửa, nhẹ mở.
Nhã Tuệ mặc quần áo ở nhà màu hồng phấn, trong tay cầm một túi rác, vừa muốn mang ném đi, cũng đã nhìn thấy Đường Khả Hinh cả người mệt mỏi đi từ phía sau hàng rào nhỏ tới, cô sửng sốt một chút, vừa ném túi rác tới bên cạnh thùng rác, vừa kỳ quái cười nói: "Hôm nay thế nào lại có thời gian trở về? Không cần đi đến chỗ đó cùng sư phụ sao?"
"Sư phụ tạm thời có việc, đi đến Nhật Bản rồi." Đường Khả Hinh cảm giác khí trời thật nóng bức, nhìn về phía Nhã Tuệ mỉm cười một cái.
Nhã Tuệ cũng nhìn về phía cô cười nói: "Trở về vừa đúng lúc. Hôm nay tôi cũng được về sớm, đang lo phải một mình ăn cơm, hơi phiền muộn”.
Hai người mỉm cười cùng nhau đi vào phòng.
"Cô mau đi tắm rửa đi, bên ngoài nóng quá, tôi đi nấu cơm đã..." Nhã Tuệ nói xong, người cũng đã đi vào phòng bếp, mang miếng đậu mình vừa mới mua về, cùng thịt, tôm và nguyên liệu nấu ăn từ trong tủ lạnh lấy ra.
"Uhm, vất vả cho chị quá ..." Đường Khả Hinh mỉm cười nói xong, người cũng đã đứng trên mặt đất khá lâu.
Nhã Tuệ thấy Đường Khả Hinh trở về, liền tức khắc lấy từ trong tủ ra sâm đỏ trân quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646141/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.