"Anh làm gì đấy! Tránh ra!" Đường Khả Hinh không cách nào thoát khỏi cái ôm của anh, cảm giác tim đập mạnh, có lẽ sau khi mất trí nhớ, lần đầu tiên thấy anh tại bể bơi, có lẽ mỗi ngày đến phòng làm việc của anh, bắt đầu nhìn thấy tấm hình anh chụp nghiêng, hoặc có thể là từ đồng nghiệp xung quanh, nghe nói những câu chuyện vang dội có liên quan giữa mình và anh, hoặc có thể... Bắt đầu nhìn đến tấm hình chụp đám cưới kia...
Trang Hạo Nhiên lại bá đạo ôm chặt thân thể mềm mại của cô, buộc cô ngồi trên đùi của mình, ánh mắt nóng cháy nhìn cô, nói: "Tránh ra? Ai bảo em chuốc rượu anh?"
Đường Khả Hinh vẻ mặt thông suốt nhìn anh.
"Anh bón em ăn!"Trang Hạo Nhiên một cánh tay bá đạo ôm chặt cô, cánh tay kia cầm chặt đôi đũa, gắp một miếng cá sống, đưa đến môi cô...
Đường Khả Hinh nồng đậm nhìn anh một cái, trái tim phịch một tiếng nhảy dựng lên, thở liên tục, âm thanh nhỏ nhẹ nói: "Không cần..."
"Không ăn, không thả người! ! Nhanh lên!"Trang Hạo Nhiên lại mang miếng cá đưa đến bờ môi cô...
Đường Khả Hinh đành phải mở rộng miệng, muốn ăn miếng cá sống kia...
Trang Hạo Nhiên lại đưa miếng cá sống này, chậm rãi đưa đến bên môi mình, ánh mắt nóng cháy nhìn về phía cô, khẽ nhếch miệng tươi cười nói: "Nếu em ăn được khối cá sống này, anh liền thả em ra..."
"... ..."Đường Khả Hinh trầm mặc nhìn anh.
"Hửm! ?"Trang Hạo Nhiên lại nhìn hướng cô, cười đáp nhẹ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646036/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.