Phòng ăn cảnh biển.
Jenny mỉm cười ngồi ở vị trí tuyệt đẹp có thể ngắm nhìn toàn cảnh dưới biển và rừng cây phía trước, nhẹ vươn ra bàn tay thon ngọc có đeo bao tay trắng ra, nâng lên một ly trà táo tổ yến, uống một ngụm nhỏ...
Tổng quản lý và quản lý của phòng ăn tự mình đứng một bên hầu hạ, thật cẩn thận nhìn về phía dáng vẻ tao nhã lịch sự của vị tiểu thư Jenny kia, hơi khom lưng tôn kính mỉm cười nói: "Jenny tiểu thư, cô chờ một chút, tổng giám đốc rất nhanh sẽ tới..."
Jenny lại mỉm cười, nói: "Tôi có thể thông cảm, một tổng giám đốc của tập đoàn khổng lồ như vậy, đương nhiên bề bộn nhiều việc."
Tổng quản lý cùng quản lí lập tức buông lỏng thở dài nhẹ nhõm một hơi, lại vẫn đưa mắt, liếc về phía cửa thang máy bên kia của phòng ăn, suy nghĩ tổng giám đốc sao còn chưa tới?
Bên trong thang máy.
Tưởng Thiên Lỗi mặc âu phục đen, bên trong mặc áo sơ mi đen, để hở cổ áo, trước vạt áo cài một bông hoa màu trắng bằng tơ tằm, mặc dù theo thói quen điềm tĩnh, nhưng vẫn có vài phần nghi hoặc.
Bởi vì Đông Anh quá quen thuộc Tưởng Thiên Lỗi, nên nhịn không được liền cúi đầu cười.
Tưởng Thiên Lỗi hơi chút xoay người, trầm mặc nhìn người này.
Đông Anh khẽ cắn môi dưới, nhịn cười.
Tưởng Thiên Lỗi xoay người lại, nhìn thấy đã đến tầng 80 của phòng ăn rồi, đinh một tiếng, cửa thang máy từ từ mở ra, anh nặng nề thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2646008/chuong-749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.