Buổi tối, âm nhạc từ sôi động dần trở nên lãng mạn và êm dịu hơn.
Một cơn gió mát lạnh, lẳng lặng lướt qua, giống như người yêu, dịu dàng vỗ về những tâm hồn cô đơn lạnh lẽo.
Trang Hạo Nhiên ngồi tại chỗ, lúc chờ quản gia mang quà tặng đến, lại im lặng liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh đang thần bí nở nụ cười có chút gian xảo, anh lại không hiểu cười nói: "Thật sự là một con bướm sao? Bướm thực sự rất khó bắt mà?"
"Tuyệt đối không khó bắt..." Đường Khả Hinh nhịn cười không được nói.
"Này!" Trang Hạo Nhiên vừa muốn nói gì đó, lại nhìn thấy quản gia đã nhanh chóng bưng khay, bước nhanh tới, anh lập tức đứng dậy, vươn tay nói: "Đến đây! Đến đây! Để tôi xem nào!"
"Vâng!" Quản gia nhanh chóng bưng khay, đi tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, tôn kính nói: "Đây là quà sinh nhật của Đường tiểu thư."
Nét mặt Trang Hạo Nhiên bộc lộ một chút buồn cười và vui mừng, cầm lấy hộp nhung màu xanh đậm kia, nâng niu trong tay hết nhìn trái lại nhìn phải...
Phốc!
Đường Khả Hinh nhịn không được cúi đầu cười, gương mặt ửng hồng như hoa đào.
Trang Hạo Nhiên liếc mắt nhìn cô một cái, cuối cùng mới nửa đùa nửa thật ho khan một tiếng, chậm rãi vươn tay, trước tiên nhẹ kéo dải lụa trên hộp xuống, ngừng thở, có chút căng thẳng dùng tay, nhẹ nhàng mở hộp ra, thấy một chiếc đồng hồ kim cương lóe sáng lấp lánh, tôn quý mà vô cùng sáng chói giữa bầu trời đêm... Anh có chút sững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2645983/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.